Chính Trực Nhuốm Mùi Gian Tình - Chương 42: Chính Trực Nhuốm Mùi Gian Tình

Cập nhật lúc: 2025-10-03 02:04:10
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diệp Hi Kinh : “Nếu như bố con thực sự mắt thì đây ông ! Mẹ! Mẹ!”

 

Lâm Di hung hăng tự tát ba cái, tóc tai rối bời. Từ trong mái tóc lộn xộn đó, bà bi thương con trai .

 

“Nghe một câu , Hi Kinh.” Bà : “Con bằng con, con tự tiền đồ, con một , ông bà ngoại giàu , dù khởi nghiệp thất bại cũng gia đình chống lưng nhưng con thì . Bây giờ bố con vợ mới, chừng còn thể sinh thêm một đứa em trai cho con, con sẽ đây? Mẹ chỉ mỗi con, mà con cũng chỉ một vô dụng như . Nếu con tự vững, đây, Hi Kinh của ...”

 

Diệp Hi Kinh quen , Lâm Di bao giờ đ.á.n.h . Bà chỉ hung hăng tát , lấy đầu đập tường. Lần đầu tiên Diệp Hi Kinh và Thiên Đại Lan yêu , Lâm Di nhảy xuống từ tầng hai, gãy chân, lấy đó ép Diệp Hi Kinh gặp Thiên Đại Lan.

 

Hiếu thuận. Hiếu thuận. Hiếu quan trọng, nghĩ gì cũng quan trọng, bố chỉ cần thuận theo ý của họ.

 

Diệp Hi Kinh trốn thế nào, che giấu thế nào, cuối cùng cũng giấu nổi.

 

Giống như ngày thể giấu chuyện yêu Thiên Đại Lan, bây giờ cũng thể ngăn cản Lâm Di tìm cô.

 

Hôm nay thực sự sợ sẽ phát điên trong cửa hàng. Cậu khi điên lên sẽ như thế nào.

 

“Mẹ, đừng đ.á.n.h nữa.” Diệp Hi Kinh nắm lấy cổ tay Lâm Di.

 

Cậu nắm tay Lâm Di, định đ.á.n.h mặt , nhưng Lâm Di thu tay về, đôi mắt đẫm lệ. Bàn tay tát đầy mạnh mẽ, cuối cùng nhẹ nhàng, thật nhẹ nhàng mà vuốt lên mặt Diệp Hi Kinh.

 

“Bố con tuyệt đối sẽ thêm đứa con nào khác.” Diệp Hi Kinh : “Mẹ yên tâm, tất cả đều là của con.”

 

Đêm khuya tĩnh lặng, gió trăng im ắng.

 

10 giờ 45 phút.

 

Thiên Đại Lan chủ động đề nghị tính doanh thu của túi xách, trang sức và thắt lưng tài khoản của Linda, khiến Luna vô cùng bất ngờ.

Mê Truyện Dịch

 

“Tại ?” Luna hỏi: “Mila, rõ ràng là em phục vụ họ suốt cả buổi.”

 

“Bà Lâm vốn là khách quen của Linda, hôm nay... chỉ là một sự cố.” Thiên Đại Lan dịu dàng mỉm : “Em thể cướp khách của Linda.”

 

Linda đang mở ngăn kéo, đóng , Thiên Đại Lan với ánh mắt khó hiểu, ngạc nhiên, cảm động.

 

Những món hàng Thiên Đại Lan nhường đều hoa hồng cao.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh/chuong-42-chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh.html.]

Với tình cảnh lúc nãy, nếu oán trách Thiên Đại Lan thì chắc chắn là thể. Trong ngành bán lẻ, cửa hàng chính là chiến trường, ai mà dốc hết sức vì doanh ? Ai mà đeo bộ mặt tươi mỗi ngày vì tiền hoa hồng?

 

“Được.” Luna do dự, gật đầu, cúi mắt xuống, thấy gót chân của Thiên Đại Lan, thấy một vệt đỏ đôi tất trắng bằng cotton: “Hôm nay em cũng mệt , về sớm nghỉ ngơi , ngày mai em ca giữa, từ mười một giờ đến sáu giờ chiều, đừng nhầm nhé.”

 

“Cảm ơn chị Luna.” Thiên Đại Lan ngọt ngào, tập tễnh phòng đồ.

 

Cô cởi bỏ đồng phục cửa hàng, tháo giày cao gót, đặt đồ túi giặt dán nhãn tên của , đặt vị trí quy định.

 

Khi Linda bước , Thiên Đại Lan vẫn mặc váy, hình mảnh mai xinh của cô vì lâu ngày thấy ánh mặt trời mà trở nên trắng ngần như ngọc, cánh tay dài, bàn tay dài, chân cũng dài. Dù chỉ cao 1m72 nhưng tỉ lệ cơ thể cực kỳ cân đối, đầu nhỏ, qua vẻ 1m75.

 

Cô chỉ mặc áo lót và quần lót trơn, cũng ngại Linda, thoải mái khoe cơ thể tuyệt , chào: “Chị Linda.”

 

Linda ngại ngùng dám nhiều: “Cảm ơn.”

 

“Đừng khách sáo.” Thiên Đại Lan đặt váy xuống đất, dùng hai tay cầm lấy ống tay áo, , kéo váy từ chân lên, : “Mấy hôm nhờ chị dạy em nhận khách đấy.”

 

“Không …”

 

Thiên Đại Lan đưa tay kéo khóa váy.

 

kéo xong, liền thấy Linda mặt, đưa cho cô một miếng băng cá nhân.

 

“Dán gót chân .” Linda : “Giày cao gót là thế đấy, chị hai, ba năm mà vẫn trầy. Dán cái sẽ đỡ hơn nhiều.”

 

Thiên Đại Lan nhận lấy băng cá nhân, : “Cảm ơn chị Linda.”

 

Linda mím môi, rạng rỡ như ánh mặt trời, cũng bật theo.

 

“Mila.” Linda : “Nghe chị khuyên một câu, tiền dễ đối phó , đừng thấy lợi mắt mà lao , đáng , nhé?”

 

Mười một giờ.

 

Cuối cùng Thiên Đại Lan cũng bước khỏi cửa hàng, mặc chiếc váy đen, khoác thêm áo sơ mi bò màu xanh.

 

Giờ xe buýt cũng còn nữa. Đi taxi thì đắt, cô mở bản đồ xem, suy nghĩ về khả năng bộ sáu cây . Có vẻ khả thi lắm.

Loading...