Chiêu Tiên Từ (Tên khác: Nữ Phụ Ác Độc Cầm Chặt Đao / Nữ Phụ Tu Tiên Cầm Kịch Bản Long Ngạo Thiên) - Chương 127: Tình khởi (4)

Cập nhật lúc: 2025-12-08 12:00:57
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bùi Tịch Hòa sa sầm mặt mày, nét nhu mì ngày xưa biến mất còn tăm , tựa như đóa tuyết liên đỉnh Thiên Sơn, lạnh lẽo thấu tận tâm can.

Lý Thiếu Ngôn thấy nàng thì kinh ngạc tột độ, lồm cồm bò dậy từ đất, chẳng còn màng đến hình tượng lúc :

“Khê Nhi?”

“Câm miệng!”

Sắc mặt Bùi Tịch Hòa vương chút ý nào. Nàng bao giờ dùng giọng điệu bén nhọn như thế để chuyện với .

“Ngươi...”

Bùi Tịch Hòa từng bước từ bên cạnh Mộ tướng quân đến mặt nhà họ Lý.

“Lý công tử, chúng quan hệ gì mà ngươi dám gọi thẳng tên húy của ?”

Trong lòng Lý Trường Yển đ.á.n.h trống liên hồi, một dự cảm chẳng lành dâng lên.

“Hiền chất nữ, con đây là...”

Bùi Tịch Hòa sang Lý Trường Yển khẩy một tiếng, khiến nỗi bất an trong lòng ông càng thêm trầm trọng.

“Cho dù Lý gia các tuân thủ lễ tiết, là thứ nam trộm nữ xướng, nhưng mặt , ơn bảo con trai ông tôn trọng một chút.”

“Hắn tính là cái thá gì? Ta đường đường là đích nữ Mộ gia, hà cớ gì chấp nhận một đôi gian phu dâm phụ ?”

Lý Thiếu Ngôn sững sờ như sét đánh.

Nam trộm nữ xướng? Tiện nhân?

Khê Nhi đang ?

Nàng... nàng là vì Ngọc Nhu mà giận ư? tất cả những chuyện do kiểm soát . Dù là ngã xuống vực mất trí nhớ, đều là do vận mệnh vô thường. Sao nàng thể nặng lời như thế?

Sắc mặt Lý Trường Yển lập tức trầm xuống:

“Mộ tiểu thư, nể tình cha cô và quan hệ giao hảo, khuyên cô nên cẩn trọng lời .”

Việc Bùi Tịch Hòa trực tiếp công kích gia phong Lý gia quả thực chạm vảy ngược của ông .

Bùi Tịch Hòa nhếch miệng . Nụ gương mặt kiều diễm của nàng đến nao lòng, nhưng lời sắc như dao:

“Lý đại nhân , đoán thử xem, hiện tại khắp cái kinh thành , nhà nào là chuyện con trai bảo bối của ông dẫn theo một ả bụng mang chửa về nhà ?”

Lý Trường Yển c.h.ế.t sững.

Một luồng hàn khí chạy dọc sống lưng, xộc thẳng tim ông .

Chuyện mới xảy ba ngày , cả Lý gia và Mộ gia đều cố tình giấu kín. Bởi vì cả hai bên đều cần giữ thể diện.

hôm nay Bùi Tịch Hòa những lời , nghĩa là nàng tung tin tức ngoài. Thậm chí chỉ trong thời gian ngắn ngủi, cả kinh thành đều . Không Mộ gia bỏ bao nhiêu công sức lưng chuyện .

Họ việc dứt khoát như ? Là trở mặt với Lý gia ?!

Ai cũng Mộ Nguyệt Khê canh cánh trong lòng vì vị hôn phu suốt hơn tám tháng qua. Tấm chân tình cả kinh thành đều rõ. Nàng phận tôn quý, nhan sắc khuynh thành, một cha là Thần Uy đại tướng quân quyền khuynh thiên hạ.

Hiện giờ biên quan liên tục xảy biến động, đều nhờ Mộ Xung mang binh bình định, thánh quyến đang nồng, ân sủng dứt.

Dù cho nàng mang tiếng là khắc phu từng hôn ước, thì với gia thế và nhan sắc đó, vẫn là "nhà nữ trăm nhà cầu". Các hoàng t.ử đang nhắm đến ngai vàng, ai là động tâm tư với nàng. Nếu cưới nàng hoàng t.ử phi, ngày chắc chắn sẽ sự trợ lực của Mộ Xung để đăng lâm đại bảo. Huống chi mỹ nhân như ngọc, kham nổi ngôi vị Hoàng hậu?

Cho nên, trong khi trấn áp những tơ tình của xác , Bùi Tịch Hòa trong lòng luôn nhạo sự ngu ngốc của Lý gia.

Lý gia dám to gan như thế? Sao dám vứt bỏ thể diện của Mộ Nguyệt Khê và Mộ Xung xuống đất mà chà đạp? Chỉ bởi vì bọn họ ỷ việc Mộ Nguyệt Khê yêu Lý Thiếu Ngôn sâu đậm.

Đáng tiếc, đang điều khiển xác hiện tại là Bùi Tịch Hòa.

Dù tơ tình của Mộ Nguyệt Khê cuộn trào ngay từ cái đầu tiên khi thấy Lý Thiếu Ngôn, nhưng đều Bùi Tịch Hòa tàn nhẫn đè xuống.

Thứ tình cảm lu mờ nàng, quấy nhiễu nàng?

Vậy thì nàng sẽ c.h.é.m đứt bộ!

Mộ Xung thấy bộ dạng mất hồn mất vía của Lý Thiếu Ngôn, trông như thể chịu cú đả kích lớn lắm .

Sảng khoái! Quá sảng khoái!

Trong tay ông, chiếc roi dài vung lên, quất thẳng Lý Thiếu Ngôn.

“A!”

Tiếng thét chói tai vang lên, đau đớn đến mức khiến rùng .

Đây là chiếc roi chiến trận của Mộ Xung, ông trời sinh thần lực, một roi đủ sức đ.á.n.h nát đá tảng. Không bao nhiêu đầu lâu của tướng địch chiếc roi đ.á.n.h nát!

Lý Trường Yển còn mắng con là nghiệt tử, nhưng cha ai mà xót con. Ông hét lên thất thanh, cơn giận bùng lên dữ dội:

“Ngươi dám! Mộ Xung! Ngươi dám dùng tư hình với con ! Ngươi to gan!”

Mộ Xung định gì đó, nhưng Bùi Tịch Hòa lúc đang đè nén những cảm xúc xa lạ mà mãnh liệt trong lòng, nàng cần chuyển sự chú ý ngay lập tức.

Nàng cướp lời:

“Lý đại nhân, nếu mắt hoa thì hãy cho kỹ xem tay cha là roi gì?”

Lý Trường Yển kỹ .

Trái tim ông lạnh vài phần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chieu-tien-tu-ten-khac-nu-phu-ac-doc-cam-chat-dao-nu-phu-tu-tien-cam-kich-ban-long-ngao-thien/chuong-127-tinh-khoi-4.html.]

Cây roi bạc là do Tiên đế ban tặng, chỉ tác dụng như miễn t.ử kim bài, mà còn thể "thượng đả hôn quân, hạ đả sàm thần" ( đ.á.n.h vua hôn quân, đ.á.n.h kẻ gian thần).

Vốn dĩ ban cho ông để huyết chiến sa trường. Theo Mộ Xung mười mấy năm nay, chỉ chiến trường ông mới thỉnh roi .

Vậy mà hôm nay ông mang cây roi đây?

Đây là thực sự xé rách mặt với Lý gia, vạch rõ giới hạn với phe cánh quan văn của bọn họ ?

Thấy Lý Trường Yển thất thần, nữ t.ử thanh tú bụng mang chửa bên cạnh Lý Thiếu Ngôn lóc như hoa lê dính hạt mưa, nhào tới ôm lấy Lý Thiếu Ngôn đang chịu một vết roi rỉ m.á.u lưng.

“Ngôn Lang!”

Tiếng kêu nhu mì nũng nịu, mang theo tình cảm thê lương, quả thực thể khiến thương xót. là một ả đàn bà diễn.

Lý phu nhân thì hận đến nứt cả khóe mắt. Bà gào lên, vứt bỏ hết thể diện và dáng vẻ của một phu nhân quan quyến, chỉ ngón trỏ mặt Bùi Tịch Hòa:

“Ngươi là đồ đố phụ! Sao ngươi dám?”

Bùi Tịch Hòa lạnh lùng , còn nửa điểm ôn nhu ngoan ngoãn như :

“Hóa đây là gia giáo và hàm dưỡng của Lý gia ? Lý phu nhân dường như thê bằng phu quý (vợ sang nhờ chồng) lâu quá nên quên mất phận của mỗi chúng nhỉ?”

Nàng phất tay lên.

Một binh sĩ Mộ gia quân phía lập tức bước lên nhận lệnh.

Nàng là con gái duy nhất của Mộ Xung. Vì Mộ Xung tưởng niệm vong thê, chịu tục huyền, điều khiến Hoàng đế an tâm. Rốt cuộc ông chỉ một đứa con gái, nỗi lo "công cao chấn chủ" cũng giảm ít nhiều.

Vì thế, Mộ Xung phép nuôi một trăm tư binh, Hoàng đế càng thuận nước dong thuyền, ban cho Mộ Nguyệt Khê nhiều ân sủng.

Quan trọng nhất là, của Mộ Nguyệt Khê vốn là trong hoàng thất. Nên Hoàng đế sắc phong cho nàng phẩm giai Quận chúa, phong hào Trường Khê.

Còn Lý phu nhân, đến giờ vẫn Lý Thủ phụ thỉnh phong cáo mệnh !

Sao dám ở đây cả gan loạn, ăn xằng bậy?

“Bổn Quận chúa là Trường Khê Quận chúa do Thánh Thượng phong. Ngươi dám nh.ụ.c m.ạ , chính là mạo phạm hoàng thất!”

Lý Trường Yển thì run rẩy cả .

Ông nhận , dù là Mộ Xung Mộ Nguyệt Khê, đều quyết tâm đoạn tuyệt với Lý gia.

Cái gì mà tình thâm như biển, vững như bàn thạch? Phu nhân và con trai ông đ.á.n.h giá sai lầm . Trường Khê Quận chúa mắt rõ ràng c.h.é.m đứt tình ti, hôm nay đến là để đòi nợ!

Lý phu nhân còn mắng c.h.ử.i thêm, nhưng Lý Trường Yển giữ chặt : “Câm miệng!”

Bùi Tịch Hòa thể buông tha cho bà ?

“Thôi Quốc, vả nát miệng bà cho !”

“Rõ!”

Người lính mặc hắc giáp tiến lên một bước. Thân hình cao lớn uy mãnh, trực tiếp đẩy ngã Lý Trường Yển đang run lẩy bẩy, túm lấy Lý phu nhân lôi ngoài.

thét lên: “Ngươi dám! Ta là quan quyến!”

Đáp là cánh tay giơ cao của Thôi Quốc!

Thư Sách

Hắn là nam nhi tám thước, vạm vỡ dũng mãnh. Bàn tay thô to đầy vết chai sạn vung lên.

"Chát!"

Một cái tát giáng xuống, m.á.u tươi b.ắ.n .

Khuôn mặt bà sưng phồng lên như cái bánh bao ủ bột. Lẫn trong búng m.á.u phun còn mấy vật thể màu trắng rơi xuống đất.

Là răng.

Tóc tai rối bù, gì còn hình tượng phu nhân đài các ngày xưa? Máu me be bét, trông vô cùng dữ tợn.

Những ý thức thuộc về Mộ Nguyệt Khê đang cuộn trào trong đầu Bùi Tịch Hòa bỗng nhiên sững .

Bởi vì ý thức đó cảm thấy... hình như... dường như...

Thật sự, sảng khoái!

(Lời tác giả vui đùa:

Lý phu nhân: Ngươi một cái "đại bỉ " (cú tát) gây tổn thương cho lớn thế nào ? Hu hu hu...

Thôi Quốc: Thế nên tặng bà thêm mấy cái nữa.

Ý thức Mộ Nguyệt Khê: Chính là cái đó đó, tát tát ... Ta nên , nhưng mà... tát như thế, hiểu thấy sảng khoái thế nhỉ?

Trích dẫn meme: "Thúy Quả, vả nát miệng nàng ." - Chân Hoàn Truyện)

 

 

 

 

 

 

 

Loading...