Chiêu Tiên Từ (Tên khác: Nữ Phụ Ác Độc Cầm Chặt Đao / Nữ Phụ Tu Tiên Cầm Kịch Bản Long Ngạo Thiên) - Chương 126: Tình khởi (3)
Cập nhật lúc: 2025-12-08 12:00:56
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ánh mắt Mộ Xung thoáng d.a.o động.
Thiếu nữ mắt dung mạo vẫn như xưa, nhưng toát một luồng hàn khí từng trong quá khứ.
Con gái ông trưởng thành !
Hổ phụ sinh hổ tử, con gái nhà tướng thể đơn giản?
Bùi Tịch Hòa nhếch môi , đáy mắt lặng lẽ lộ vài phần bi thương xen lẫn sự kiên cường.
“Phụ , con nhất định khiến kẻ phụ lòng Lý Thiếu Ngôn trả giá đắt.”
Sự đau khổ của một thiếu nữ tôn quý khi phản bội, sự bàng hoàng dám tin và cuối cùng là sự quật cường chấp nhận sự thật, tất cả đều hiện rõ trong đáy mắt nàng.
Bùi Tịch Hòa cố tình .
Nàng ảo cảnh tuân theo logic nhất quán . Nếu thứ diễn quá chân thực, việc nàng để lộ sơ hở “ hồn đổi xác” sẽ quá nguy hiểm. Vì , nàng tự nhiên diễn cho tròn vai.
Quả nhiên, dù là Mộ Xung Băng Hồ đều mảy may nghi ngờ.
Tiểu nha đầu Băng Hồ nức nở gọi một tiếng "tiểu thư" nhào tới ôm chầm lấy nàng. Bùi Tịch Hòa xoa nhẹ búi tóc đầu nàng , khẽ giọng an ủi vài câu.
Mộ Xung thấy thần sắc con gái như , chỉ thấy lòng đau nhói.
Con gái ông đáng lẽ là cô nương vô ưu vô lự nhất thiên hạ . Nàng ông nâng niu như ngậm trân châu trong miệng mà lớn lên, từ nhỏ từng chịu bất kỳ sự ủy khuất nào. Vậy mà giờ đây, ngay trong chuyện hôn nhân đại sự chịu nỗi oan ức lớn đến thế.
Thủ phụ thì ?
Đáy mắt ông hiện lên sát khí cùng ánh sắc lạnh, nhưng giọng điệu vô cùng ôn nhu khi với Bùi Tịch Hòa:
“Chỉ cần con gái bảo bối của cha , cha hôm nay sẽ kéo tên Thủ phụ xuống ngựa!”
Thủ phụ là quan văn chứ võ quan, càng dễ dàng để lộ nhược điểm. Lý Thủ phụ cũng chẳng trong sạch gì, chẳng qua nhờ kinh doanh khéo léo, quan cùng phái bao che cho nên mới bình yên vô sự.
hôm nay, ông quyết cho nhà họ gà bay ch.ó sủa!
“Vậy phụ , chúng chuẩn đại náo một trận thôi.”
Đáy mắt Bùi Tịch Hòa lóe lên một tia hàn quang sắc bén như lưỡi dao.
Tại Lý phủ.
“Nhu Nương.”
Nam t.ử đỡ cô nương bên cạnh xuống. Cô nương dung mạo thanh tú, mang theo vẻ nhu mì, chính là Tống Ngọc Nhu.
Nam t.ử bên cạnh nàng hình đĩnh đạc, tướng mạo tuấn tú, toát lên khí chất nho nhã và học thức của kẻ sách. Hắn mặc trường bào màu mực thêu trúc xanh, quả nhiên dáng quân t.ử như ngọc.
Trên đường thượng, vợ chồng Lý Thủ phụ đang .
Ánh mắt Lý Trường Yển lộ vài phần khó xử và bực bội.
Vì một nữ t.ử xuất thấp hèn mà đắc tội với Mộ Xung – lão thất phu thật đáng. khổ nỗi cái bụng của ả lùm lùm, độ nhọn của bụng và tháng tuổi t.h.a.i , rõ ràng là song thai. Điều khiến phu nhân bên cạnh ông vui mừng khôn xiết.
Lý Trường Yển cảnh chỉ thấy phiền lòng vô cùng. Đàn bà con gái thật nông cạn vô tri. Nếu thực sự vì ả đàn bà quê mùa mà đắc tội Mộ Xung và Mộ Nguyệt Khê, Lý gia bọn họ thể nhận kết cục gì chứ!
“Ngươi nghĩ kỹ ?!” Ông trầm giọng hỏi.
Lý Thiếu Ngôn chính là nam t.ử đĩnh đạc . Hắn xuống, liền sửng sốt, nhưng nhanh đáp lời:
“Phụ , con bỏ Nhu Nương.”
Nhu Nương bên cạnh căng thẳng kéo nhẹ tay áo , liền nắm lấy tay nàng để trấn an.
Lý Trường Yển cảm thấy cơn giận bốc lên tận đỉnh đầu:
“Vậy rốt cuộc ngươi định thế nào? Lý Thiếu Ngôn! Ngươi vị hôn thê !”
Lý Thiếu Ngôn liền im lặng cúi đầu.
Lý phu nhân bên cạnh vội vàng giảng hòa:
“Lão gia, gì thì từ từ , chuyện t.ử tế mà.”
“Cô nương dù cũng mang cốt nhục của Thiếu Ngôn, đây là đầu tiên nó cha, ông đừng ép nó quá.”
Thư Sách
Lý Trường Yển liếc phu nhân , khóe môi nhếch lên nụ lạnh:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chieu-tien-tu-ten-khac-nu-phu-ac-doc-cam-chat-dao-nu-phu-tu-tien-cam-kich-ban-long-ngao-thien/chuong-126-tinh-khoi-3.html.]
“Vậy bà bảo ?! Chẳng lẽ bà thực sự theo ý nghiệt t.ử , ngày đại hôn sẽ cưới cả chính thất lẫn lương cùng lúc?”
“Bà cũng là phụ nữ, chẳng lẽ điều đối với thiên kim Mộ gia là nỗi nhục nhã lớn đến thế nào ? Thậm chí còn qua cửa con riêng của chồng, còn cưới lương . Nếu ả sinh con trai, đó sẽ là thứ trưởng t.ử đè nặng trong lòng cô dâu mới. Bà rốt cuộc đang nghĩ cái gì !”
Lý Thiếu Ngôn thấy sắc mặt mẫu khó coi, trong lòng cũng chuyện quả thực bọn họ chiếm lý.
Tống Ngọc Nhu sắc mặt của Lý Thiếu Ngôn và Lý phu nhân mà sợ hãi thôi.
Nàng chỉ là nhà quê, tình cờ gặp một đàn ông đầy thương tích giữa loạn thạch trong núi. Người đó dung mạo tuấn tú hệt như thần tiên lang quân trong thoại bản, nàng liền động lòng. Thiếu nữ mới lớn dễ rung động, thấy tỉnh dậy mất trí nhớ, nên mới an tâm cùng thành chuyện .
Ai ngờ nửa tháng đột nhiên khôi phục ký ức, nàng mới đây là công t.ử nhà Thủ phụ. Thậm chí bản vị hôn thê lá ngọc cành vàng.
Nàng vô cùng sợ hãi, chỉ tỏ nhu mì chiều chuộng, hy vọng lang quân bên cạnh đừng vứt bỏ .
“Ngôn Lang...” Giọng Tống Ngọc Nhu run run.
Lý Thiếu Ngôn siết c.h.ặ.t t.a.y nàng, đó buông , dậy quỳ xuống mặt Lý Trường Yển.
Hắn cúi đầu :
“Hài nhi việc thỏa đáng, nhưng tất cả đều là trời xui đất khiến, vận mệnh an bài.”
“Hài nhi giải thích với Khê Nhi. Nàng thiện giải nhân ý, tấm lòng rộng lượng, tuy lúc đó thể chấp nhận ngay, nhưng hài nhi tin nàng sẽ chấp nhận Nhu Nương.”
Lý Trường Yển đứa con trai yêu quý quỳ mãi chịu dậy, cái bụng nhọn của phụ nữ đang sợ sệt – bên trong là cháu trai hoặc cháu gái ruột thịt của ông.
Ông thở dài một tiếng: “Oan nghiệt a!”
Lý Thiếu Ngôn tiếp:
“Hài nhi ngày chắc chắn sẽ đối xử với Khê Nhi gấp bội để bù đắp cho nàng. Với tình nghĩa của hai chúng con, chắc hẳn Mộ tướng quân sự khuyên giải của Khê Nhi cũng sẽ dần nguôi giận.”
“Cầu phụ thành cho hài nhi!”
Hắn dập đầu lạy ba cái thật mạnh.
Lý Trường Yển giận chừng mực, tự tiện vượt mặt ông tìm Mộ Nguyệt Khê chuyện nạp lương . đây là đứa con trai ông nâng niu trong lòng bàn tay từ nhỏ. Luận về học thức, dung mạo tiền đồ , chỗ nào là ưu tú xuất chúng.
Nghe tiếng dập đầu cộp cộp xuống nền đất, thấy trán Lý Thiếu Ngôn rỉ máu, ông mà đau lòng cho ?
Lý Trường Yển nhắm mắt, thêm lời nào. Chỉ hy vọng đúng như lời Thiếu Ngôn , Mộ gia cô nương thể thông tình đạt lý. Bọn họ nợ nàng, cả nhà Lý gia nhất định sẽ bù đắp thỏa đáng.
Đột nhiên, từ ngoài sảnh đường truyền đến một tiếng vang lớn.
“Lý Thiếu Ngôn! Cái thứ cha sinh dạy dơ bẩn như ngươi mà còn đòi cưới con gái , đại hôn nạp , hưởng Tề nhân chi phúc ? Lão t.ử đạp c.h.ế.t ngươi!”
Mộ Xung là võ tướng thô lỗ, nhà Mộ gia đời đời tập võ nên c.h.ử.i thề thuận miệng.
Sắc mặt Lý Trường Yển đại biến. Người nhà Lý gia và Nhu Nương đồng loạt cửa chính sảnh đường.
Cánh cửa gỗ vốn đang đóng chặt một roi quất nát bấy.
Mộ Xung mặc ngân giáp uy phong lẫm liệt, phía là tư binh của ông. Thân là Thần Uy đại tướng quân, Thánh Thượng coi trọng, ông đặc biệt phép tổ chức một đội tinh binh trăm , ai nấy đều là cao thủ.
Phóng mắt , ít nhất hơn ba mươi binh sĩ đang ở đây, mỗi tay cầm trường đao kề cổ gia đinh Lý phủ. Thảo nào họ xông tận đây mà một kẻ nào kịp báo động.
Một thiếu nữ bước từ lưng tướng quân. Nàng trang điểm tỉ mỉ khi đến.
Dung nhan rực rỡ gì sánh bằng, tóc đen môi đỏ, diễm lệ như đào lý, nhưng đôi mắt lạnh lẽo như tuyết, sắc bén như d.a.o khiến dám thẳng.
“Thật ngại quá, ... thành !”