Chiếm Hữu - Chương 391

Cập nhật lúc: 2025-09-01 08:06:47
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người qua đường ít ngoái .

Hai trẻ tuổi chẳng quan tâm điều gì, chìm đắm trong niềm vui của .

Quý Minh Lãng cũng chút chóng mặt, sợ giữ thăng bằng sẽ rơi cô, nhanh chóng đặt cô xuống. Sau đó, cúi đầu, khẽ hôn lên môi cô một cái.

Pudding Nhỏ đỏ bừng mặt, tim đập thình thịch, cả như dòng điện chạy qua. Nụ hôn , mang hương vị giống hệt viên kem ăn.

Buổi sáng khi gặp bố Sở Nghiêu, tất cả cảm giác buồn bã, khó chịu, giờ phút đều tan biến.

Hóa đây chính là tình yêu như phép thuật, sức mạnh kỳ diệu chữa lành thứ.

Món quà ý nghĩa nhất cho yêu

Trong suốt thời gian đó, Quý Minh Lãng luôn nắm c.h.ặ.t t.a.y Pudding Nhỏ, dù lòng bàn tay toát mồ hôi nhưng ai buông . Cứ thế, hai cùng đến công viên.

Lúc , trời xế chiều.

Hai quên mất qua bao nhiêu con đường, rõ ràng lúc đầu sai hướng, cuối cùng vẫn vòng về công viên.

Họ ăn trưa, đường chỉ uống một ly nước.

Pudding Nhỏ ăn, giảm cân.

Quý Minh Lãng cũng thấy đói, lúc mới hiểu thế nào gọi là “ tình cảm thì nước lã cũng no”.

Công viên đầu thu, màu sắc bắt đầu trở nên phong phú. Trên bãi cỏ lác đác vài chiếc lá rụng nhưng cũng nhiều.

Trên con đường rợp bóng cây, một chiếc lá kẹp giữa các nhánh, nửa vàng nửa xanh. Pudding Nhỏ ước lượng chiều cao, nghĩ rằng chỉ cần đưa tay lên là với . kiễng chân, cô vẫn “trượt mục tiêu” một cách hoa lệ.

Quý Minh Lãng dừng bước, : “Lúc em nên nhờ bạn trai giúp.”

Pudding Nhỏ nhất thiết lấy chiếc lá đó, chỉ nghĩ rằng chiều cao của đủ để chạm tới. Quý Minh Lãng bế cô lên: “Trái tim cây, em thể hái nó.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chiem-huu/chuong-391.html.]

Vừa dứt lời, Pudding Nhỏ cầm chiếc lá.

đây là câu thơ của Ailuya, nhưng vẫn khỏi xao xuyến. Nhìn chiếc lá trong tay, quá , nhưng cô cảm nhận rằng tình yêu luôn giản dị như .

Món quà ý nghĩa nhất cho yêu

Quý Minh Lãng đặt cô xuống, nhân cơ hội điều : “Sau , bất kể chuyện gì, em đều thể bảo . Không chỉ em thứ cho .”

Anh cố ý dừng : “Em còn ngang ngược với , vui thì cứ giận dỗi. Kể cả khi cãi , dù cãi đến mức gay gắt, chúng cũng sẽ sớm lành. Anh sẽ tìm em, xin em. Chúng sẽ chia tay, mãi mãi bao giờ.”

Pudding Nhỏ chằm chằm Quý Minh Lãng. Cô chớp mắt, hàng mi thoáng ướt. Cô để ngang ngược, cũng thế nào là giận dữ bộc phát.

Nhạy cảm, tự ti, cảm giác an , tính cách hài lòng khác – tất cả những điều hằn sâu cô từ năm sáu tuổi.

Những năm qua, bố Tạ và Tinh Dao vẫn luôn cố gắng cho cô cảm giác an . Mười mấy năm trôi qua, cô đổi nhiều, nhưng những dấu vết đó vẫn còn.

Cô nghĩ, sẽ ngày những dấu vết cũng mờ dần.

Họ ở công viên hơn hai tiếng. Pudding Nhỏ cỏ phơi nắng, hai tay ôm gối, cằm tựa lên đầu gối, lim dim nhớ quãng đời mười bốn năm qua của .

Quý Minh Lãng khoanh chân bên cạnh, che ánh nắng cho cô.

Anh gửi tin nhắn cho bố : [Bố, con đang yêu Pudding Nhỏ.]

Món quà ý nghĩa nhất cho yêu

Sau đó, đăng lên trang cá nhân bức ảnh Pudding Nhỏ đang chơi piano.

Mãi đến khi mặt trời lặn, họ mới luyến tiếc rời khỏi công viên, từ từ về.

Cảm giác của ngày đầu tiên yêu, lẽ chính là rõ ràng đang dạo đường, nhưng giống như nhặt tiền. Vui đến mức tự chủ mà bật ngớ ngẩn, ngay cả khí xung quanh cũng trở nên ngọt ngào.

 

Loading...