Chiếm Hữu - Chương 387

Cập nhật lúc: 2025-08-31 12:12:50
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hà Sở Nghiêu dừng bước, vuốt v e má con gái: “Trong mắt bố, con mãi mãi là một đứa trẻ.”

Pudding Nhỏ khẽ : “ bố cũng thừa nhận, con còn dính lấy bố như hồi nhỏ nữa. Tất cả những đứa trẻ khi trưởng thành đều như . Con gái hai mươi tuổi thường ở bên bạn bè, bạn trai của hơn.”

Hà Sở Nghiêu đồng tình lắm: “Thế nhưng mỗi tuần con vẫn cùng Tạ Quân Trình, con vẫn dính lấy như hồi bé, dính lấy bố nữa?”

Pudding Nhỏ im lặng: “…”

Cô nghĩ xem nên giải thích thế nào: “Bố , bố quá là khiến khác yên tâm . Bây giờ bố vẫn còn độc một , nếu con với Nguyệt Nguyệt ở bên, bố sẽ cô đơn.”

“Hồi nhỏ, bố dành bộ thời gian và tình yêu thương cho tụi con, thậm chí hy sinh nhiều thời gian vốn thể tận hưởng tình yêu riêng. Bây giờ, chúng con cũng dành thời gian bên bố .”

Món quà ý nghĩa nhất cho yêu

Hà Sở Nghiêu cảm thấy mất kiểm soát, đổi chủ đề: “Con vẫn quyết định nên yêu đương ?”

Pudding Nhỏ gãi gãi trán: “Đợi tới gặp , con nghĩ con sẽ chủ động bày tỏ tình cảm của , thể cứ để mãi bước về phía con một .”

Pudding Nhỏ nắm lấy tay Hà Sở Nghiêu: “Hồi nhỏ, mỗi ngoài cuối tuần, đều là bố dắt tay con. Lần để con dắt bố về nhà.”

Trong lòng Hà Sở Nghiêu cảm giác khó tả, nhưng diễn đạt thế nào.

Trên đường phố tấp nập, qua vội vàng.

Giữa hai bố con họ, sự yên lặng hiếm hoi thật đáng quý.

Pudding Nhỏ đầu tiên cảm nhận , cô và bố gần gũi như .

Món quà ý nghĩa nhất cho yêu

“Bố Sở Nghiêu, bố đừng buồn. Con chê bố, cũng cố ý xa cách bố. Con chỉ cảm thấy đủ nhiều . Con hai mươi tuổi , thể cứ tranh thời gian của bố với hai bạn nhỏ, một sáu tuổi, một ba tuổi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chiem-huu/chuong-387.html.]

Hà Sở Nghiêu giải thích: “Con tranh, con hiểu chuyện…”

Pudding Nhỏ ngắt lời : “Bố Sở Nghiêu, bố con hết , con ý đó.”

Hà Sở Nghiêu im lặng, lắng con gái.

Hai chậm rãi bước vỉa hè, nhịp bước đồng điệu.

Pudding Nhỏ cố gắng giọng quá buồn: “Con bố   yêu con. Con luôn nhớ những năm đầu tiên chúng quen , bố luôn đến bệnh viện thăm con, kể chuyện cho con . Những hình ảnh hiện rõ mắt như mới hôm qua. Mỗi ngày, con đều bậu cửa sổ, về con đường nhỏ phía vườn hoa, chờ bố đến. Con cũng nhớ, bố từ bỏ cả chuyến du lịch trăng mật để về tìm con. Con còn nhớ, trong phiên tòa, bố bất chấp tất cả để giành quyền nuôi con. Bố còn nữa. Tất cả con đều nhớ.”

Món quà ý nghĩa nhất cho yêu

Hà Sở Nghiêu cũng nhớ. Từng hình ảnh, từng khoảnh khắc, đặc biệt là những lời Quý Tinh Dao trong phiên tòa, từng chữ đều khắc sâu trong trí nhớ. Pudding Nhỏ tiếp tục: “ đằng tất cả những điều đó, là sự tổn thương đến vợ bố. Chuyến du lịch trăng mật đầy mong đợi của cô hủy. Người chồng mới cưới của cô con với phụ nữ khác. Hơn thế, chồng còn đưa đứa trẻ về nhà.”

“Vốn dĩ, cô thể tận hưởng hạnh phúc trọn vẹn trong hôn nhân và tình yêu. vì sự tồn tại của con, cô chắc chắn ít tự hỏi, tình yêu của bố dành cho cô liệu thuần khiết , liệu bố còn nghĩ đến con . Vốn dĩ, con của cô thể bộ thời gian nghỉ ngơi của bố, nhưng vì con, hai đứa chia sẻ một nửa sự quan tâm .”

“Con cảm nhận sự bao dung của cô Hoa Thần dành cho bố, chính xác hơn là dành cho con. Trong thời gian con bệnh nặng, cô luôn để bố dành thêm thời gian đến bệnh viện thăm con. Chính vì cảm nhận sự ấm áp từ cô , con đền đáp nhiều hơn, bố thêm thời gian ở bên cô và con của cô .”

Món quà ý nghĩa nhất cho yêu

“Tình yêu, nhất định là sự trao đổi lẫn . Đây là điều dạy con, , là Tinh Dao dạy con.” Hà Sở Nghiêu nắm c.h.ặ.t t.a.y con gái, ngôn từ dường như mất hết sắc thái.

Pudding Nhỏ thở dài trong lòng: “Đương nhiên, con sợ, cũng buồn. Con sợ khi bố thiên thần nhỏ của riêng bố, bố sẽ dần quên mất con.” Im lặng nửa giây. Cô điều chỉnh thở: “ nỗi lo lắng của con luôn là thừa thãi. Bố vẫn nhớ ngày khai giảng của con, bố còn dẫn con ăn bánh ngọt.”

Hà Sở Nghiêu dòng và xe cộ qua , lòng đau nhói. Những việc nhỏ nhoi bố , con nhớ mãi quên, còn vì thế mà ơn. Pudding Nhỏ giọng nhẹ nhàng: “Nguyệt Nguyệt đúng, bố yêu con. Bố nhớ tất cả những ngày quan trọng của con.” Cô đầu con đường .

Món quà ý nghĩa nhất cho yêu

Mười mấy năm qua, con đường hề đổi. cô bé trong ký ức của cô, cô bé nhiều ngoái đầu theo những cặp cha con qua đầy ngưỡng mộ, trưởng thành . Hà Sở Nghiêu cũng ngoái đầu , nhưng đường chỉ với , chẳng gì đặc biệt. “Con gì thế?” hỏi.

Pudding Nhỏ: “Con thích nhất con đường . Hồi nhỏ, con qua đây nhiều , để tìm bố ruột của con. Con luôn nghĩ bố sẽ ở đây.”

Loading...