Tại một cửa hàng đàn, Mộ Cận Bùi tình cờ gặp một bạn trong giới kinh doanh. Công ty của bạn và Tập đoàn M.K đều đặt trụ sở cùng một con phố tài chính, nhưng đôi khi cả nửa năm hai mới gặp một . Nhất là từ khi gia đình và con cái, ngoài gặp gỡ chỉ đếm đầu ngón tay.
Dù , trong nhóm của họ, Tạ Quân Trình là một ngoại lệ, mỗi tuần đều ngoài tìm thú vui. Mộ Cận Bùi ngẫm nghĩ một lúc, nhớ rằng bạn từng gặp Quý Tinh Dao ở cùng một dịp. Anh đang định giới thiệu họ với , thì bất ngờ thấy hai trò chuyện từ .
Quý Tinh Dao trêu bạn: “Anh qua trình độ bốn đàn piano ?” Người bạn : “… qua cấp mười , cô tin ?” Quý Tinh Dao mỉm , tất nhiên là tin.
Thực tế, bạn giỏi chơi đàn, đến hơn ba mươi tuổi mới bắt đầu học với thầy. Gần như tháng học gì thì tháng trả hết cho thầy. Qua năm sáu năm, đến giờ vẫn thi trình độ bốn, và lẽ sớm từ bỏ.
Người bạn cây đàn, thực cũng hiểu rõ. Anh bảo Quý Tinh Dao chọn giúp: “Cô chọn một cây mà lẽ Pudding Nhỏ sẽ thích.” Quý Tinh Dao ngạc nhiên: “Anh định chọn đàn cho Pudding Nhỏ ?” Người bạn gõ vài nốt nhạc, “Ừm, Tạ Quân Trình Pudding Nhỏ sắp tổ chức một buổi biểu diễn piano cá nhân, qua đây chọn một món quà cho cô bé, để cảm ơn vì giúp đỡ lúc cầu hôn.”
Họ mải trò chuyện, quên mất sự hiện diện của Mộ Cận Bùi.
Mộ Cận Bùi giờ đây hiểu, trong bảy năm vắng mặt, Quý Tinh Dao quen bạn thông qua Tạ Quân Trình. Nhìn cách họ chuyện, rõ ràng là thiết.
Hơn nữa, Quý Tinh Dao và Tạ Quân Trình còn dẫn cả Pudding Nhỏ tới tham dự buổi tiệc cầu hôn của bạn.
Sau khi chọn đàn xong, bạn thanh toán.
Đứng ở cửa hàng, chào tạm biệt bạn, Mộ Cận Bùi chở Quý Tinh Dao tới rạp chiếu phim.
Quý Tinh Dao tựa đầu, nghiêng mặt Mộ Cận Bùi. Từ lúc lên xe đến giờ một lời. Dường như đang tập trung lái xe, nhưng khí trong xe ngập tràn mùi ghen tuông.
Mộ Cận Bùi cảm nhận , đột nhiên đầu, ánh mắt như như cô, “Sao thế?” tiếp tục đường.
Quý Tinh Dao: “Không cả.” Cô đặt tay lên mu bàn tay , “Em đang nghĩ, xưởng giấm chuyển sang Manhattan .”
Mộ Cận Bùi: “……”
Quý Tinh Dao nhắc đến buổi tiệc cầu hôn của bạn, đó là thứ hai họ gặp .
Cô từng dẫn Nguyệt Nguyệt và Pudding Nhỏ đến Melbourne hòa nhạc piano. Sau đó, Tạ Quân Trình cũng đến. Hóa đó là lễ cầu hôn của một bạn , cả nhóm bọn họ hẹn chơi.
Tại buổi cầu hôn, Pudding Nhỏ chơi một bản song tấu cùng bạn gái của bạn .
Tối hôm đó, rượu vang ngon, đồ nướng hấp dẫn, đều vui vẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chiem-huu/chuong-372-nt7.html.]
Còn cô, chỉ nghĩ đến .
Mộ Cận Bùi nắm tay cô, đặt lên vô-lăng.
Khi tắc đường, Quý Tinh Dao nghiêng , hôn một cái. “Yêu , yêu tất cả,” cô , “đặc biệt là lúc ghen, thật quyến rũ.”
Rất nhanh, xe dừng . Đã đến rạp chiếu phim.
Những năm gần đây, họ thường đến rạp xem phim, rạp chiếu tại nhà còn sử dụng nữa. Quý Tinh Dao ảnh hưởng bởi Nguyệt Nguyệt, thích đến những nơi đông đúc.
Mộ Cận Bùi mua bắp rang bơ và nước uống. Khi chờ rạp, Quý Tinh Dao khoác tay lên eo , quanh bốn phía. Trong đám đông xa lạ, mỗi , mỗi cặp đôi, đều là một câu chuyện.
Gần đây, đề tài tranh sơn dầu của cô cũng bắt đầu chuyển hướng sang những hình thái khác của đời sống.
Bộ phim họ xem tuần , hôm nay xem hai. Quý Tinh Dao thích một cảnh lãng mạn trong đó, vì thế cùng cô đến đây.
Phòng chiếu dành cho các cặp đôi, chỗ của họ ở hàng cuối cùng.
Phim bắt đầu, Mộ Cận Bùi mở lon Coca đưa cho Quý Tinh Dao, đảm nhận việc đút bắp rang bơ cho cô.
Quý Tinh Dao thích hương vị ngọt ngào của bắp rang bơ, nhưng lo lắng lượng calo sẽ ảnh hưởng đến vóc dáng. Vì thế, mỗi hạt bắp rang bơ, cô chỉ cắn một chút để thỏa cơn thèm.
Phần còn , Mộ Cận Bùi xử lý.
Mộ Cận Bùi quen với việc chọn hạt đường để đút cho cô. Quý Tinh Dao chăm chú màn hình, nhẹ nhàng m út phần đường, cảm thấy thỏa mãn. Sau đó, cô cắn chính xác phần đường caramen.
Mộ Cận Bùi nhai phần bắp rang bơ đường còn .
Cả quá trình, hai bỏ lỡ việc xem phim.
Tất nhiên, cũng lúc Mộ Cận Bùi gặp sai sót. Gặp cảnh hấp dẫn, cũng lúc đút bắp rang bơ cằm Quý Tinh Dao.
Năm ngoái, cùng Quý Tinh Dao xem phim hành động, khi đến đoạn kịch tính, cho hết bắp rang bơ miệng , để Quý Tinh Dao mở miệng chờ mãi cũng chẳng hạt nào.