Chiếm Hữu - Chương 363

Cập nhật lúc: 2025-08-27 15:51:04
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mùa hè đến, kỳ nghỉ hè tới.

Chú Trương dẫn theo Pudding Nhỏ và Nguyệt Nguyệt đảo nhỏ nghỉ dưỡng, trường nghệ thuật của Quý Tinh Dao cũng nghỉ hè, cô cùng Mộ Cận Bùi về Bắc Kinh một chuyến.

Khi họ ở Bắc Kinh, phòng vẽ đều do Doãn Hà đến trông nom. Các chậu cây xanh tươi , một nở vài bông hoa nhỏ, còn nhiều cây leo rủ xuống tận mặt đất.

Cũng vài cây sống , Doãn Hà chuyển sang trồng những chậu xương rồng.

Mỗi chậu một kiểu, lười biếng cửa sổ kính lớn.

Mỗi Quý Tinh Dao đến đều vẽ một bức tranh gia đình cho các chậu cây, ghi sự phát triển của chúng.

Hơn hai giờ vẽ, cô quên mất lưng còn .

Cô vẽ bao lâu, Mộ Cận Bùi im lặng bấy lâu. Anh để cô trong lòng, sợ rằng cẩn thận sẽ ảnh hưởng đến cô.

Mộ Cận Bùi thỉnh thoảng sẽ liếc bức tranh, thỉnh thoảng gương mặt nghiêng của Quý Tinh Dao, hai giờ trôi qua mà cảm thấy thời gian dài.

Quý Tinh Dao vẽ xong chậu cây khó vẽ nhất, thu bút, lắc nhẹ cổ tay. Cô đeo đồng hồ ở cả hai cổ tay, một chiếc là của Mộ Cận Bùi.

Lúc nãy cô nghỉ trưa, lấy đồng hồ xuống và đeo cho cô.

“Chỉ vẽ đến đây thôi ?” Mộ Cận Bùi hỏi.

Quý Tinh Dao: “Chút nữa vẽ tiếp.”

Mộ Cận Bùi từ phía ôm lấy cô, xoa tay cho cô.

Quý Tinh Dao tựa lòng , cọ nhẹ cằm , “Này, còn hai tháng nữa là sinh nhật hai mươi tuổi của Pudding Nhỏ, đến lúc đó chúng sẽ tổ chức thế nào?”

Cô ngẩng đầu , “Anh ý tưởng gì ?”

Mộ Cận Bùi: “Đến lúc đó chúng sẽ hỏi ý kiến Nguyệt Nguyệt, hai đứa suốt ngày ở cùng , Pudding Nhỏ gì, Nguyệt Nguyệt là rõ nhất.”

Quý Tinh Dao gật đầu, “ .”

Điện thoại của Mộ Cận Bùi vang lên, là âm thanh thông báo thư điện tử. Anh xoa tay cho Quý Tinh Dao, hôn nhẹ cô: “Em mở giúp xem là thư gì.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chiem-huu/chuong-363.html.]

Quý Tinh Dao cầm lấy điện thoại của , tiêu đề email: “Bố ơi, con là Nguyệt Nguyệt.”

Ngón tay cô run lên một chút, vội vàng mở thư .

[Bố, con chào cha.

Mẹ, con chào .

Cuối cùng mười bốn năm xa cách, chúng gặp qua email. Cuối cùng khi con mười bốn tuổi, thật sự gọi hai một tiếng bố .

Hai chắc chờ đợi từ lâu đúng ?

Con thật sự xin , tiếng gọi bố đến muộn như .

Bây giờ ở đảo nhỏ là ba giờ hai mươi mốt phút sáng, bố , bên đó sáng vẫn tối? Mẹ Tinh Dao đang trong giấc mơ đang uống cà phê do bố pha?]

Hiện tại con bối rối, tính sự chênh lệch múi giờ.

Từ tối qua đến giờ, con cứ máy tính mãi.

Pudding Nhỏ ngủ từ lâu, bố Tạ cũng ngủ , chú Trương cũng . Trên hòn đảo nhỏ yên tĩnh đến mức họ hẳn chìm giấc mơ từ lâu.

Đèn trong phòng con cũng tắt từ sớm. Tối qua con với chú Trương rằng con sẽ mơ một giấc mơ nhưng cuối cùng con vẫn ngủ , chỉ ngẩn ngơ cả đêm.

Lẽ con nên ngủ, bởi ngay cửa sổ là khu vườn hoa hồng. Ngồi ở đây con thể thấy đại dương huyền bí, thấy tiếng sóng biển dịu nhẹ.

Bầu trời đầy phản chiếu mặt nước biển, đến như .

con vẫn ngủ . Con đang nghĩ gì nữa.

Trong đầu là hình ảnh của bố và Tinh Dao. Những ký ức tuổi thơ con thể nhớ , ngày nào cũng hình bóng của bố và . Mỗi ngày, hai đều ở đó.

Thực , trưa hôm qua con bố và Tinh Dao là bố ruột của con. Chú Trương và bố Tạ cẩn thận khi với con điều đó.

Họ sợ con khó chấp nhận, sợ con buồn. Cả buổi chiều họ còn lái trực thăng đưa con ngắm hòn đảo từ cao.

Thật con buồn chút nào. Con chỉ mất nhiều thời gian để tưởng tượng, những năm qua bố đau lòng đến nhường nào.

 

Loading...