Quý Tinh Dao ăn hết sạch phần cháo, ngay cả một chiếc lá rau nhỏ cũng để . Hộp cơm giữ nhiệt tổng cộng năm ngăn, một ngăn cháo, một ngăn cơm và ba ngăn còn để đựng rau.
Một phần cơm và hai món rau xào nhẹ, cô để cho Mộ Cận Bùi.
Vừa Tạ Quân Trình còn cố ý nhấn mạnh, phần cháo là nịnh bợ Mộ Cận Bùi, thực tới món nấm xào.
Chỉ điều vì sĩ diện, cứng miệng thừa nhận.
Lần đó ở nhà hàng Bắc Kinh, cô và Tạ Quân Trình gặp Mộ Cận Bùi và Lạc Tùng, khi đó Mộ Cận Bùi gọi món nấm xào, liếc thấy nhớ kỹ trong lòng, mang cơm về còn cố ý gọi món .
Cô chắc tình cảm giữa hai em họ như thế nào, nhưng thể chắc chắn rằng, tình cảm của những lớn lên cùng khi trưởng thành vẫn mãi tồn tại.
Quý Tinh Dao đưa hộp cơm cho Mộ Cận Bùi, cũng lấy cho đôi đũa mới.
Mộ Cận Bùi bảo cô ăn thêm rau , Quý Tinh Dao lắc đầu, “ no .”
Nếu là , Quý Tinh Dao sớm tìm lý do rời nhưng tối nay thì , cô tự cầm tạp chí quạt gió.
Đêm càng khuya, khu vườn càng yên tĩnh.
Mộ Cận Bùi ăn chậm, cô ở với lâu thêm một chút.
Quý Tinh Dao thất thần lắc lắc tạp chí trong tay, suy nghĩ xem nên bàn với về việc hợp tác giữa Nguyệt Nguyệt và công ty tạp chí Time .
Cô gọi điện cho Lạc Tùng xin ý kiến , Lạc Tùng chuyện của Nguyệt Nguyệt do cô quyền quyết định.
Nguyệt Nguyệt ở trong điện thoại : “Cô Tinh Dao, con theo cô, cái gì cũng cô.”
Cô nghiêng đầu, “Mộ tổng.”
“Ừm?”
Hai ánh mắt giao trong vài giây, cùng lúc dịch chuyển .
Quý Tinh Dao khu vườn, Mộ Cận Bùi cúi đầu ăn cơm.
Vừa giọng của cô tự nhiên, còn giọng điệu của bất ngờ dịu dàng pha lẫn chút yêu chiều mà cô từng quen thuộc, tạo cảm giác như hai cảm tình đang hẹn hò.
“Có chuyện gì ?” Mộ Cận Bùi phá vỡ sự im lặng, hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chiem-huu/chuong-289.html.]
Quý Tinh Dao dùng tạp chí quạt mấy cái, cảm thấy mát mẻ hơn nhiều, “Một công ty thời trang trong nước, tên là Time để mắt đến bộ sưu tập những tiểu tinh linh của Nguyệt Nguyệt, hợp tác với con bé mắt bộ sưu tập chung.”
Cô liếc mắt , “Muốn ý kiến của .”
Mộ Cận Bùi hỏi , “Công ty thời trang nào? Độ nổi tiếng, đội ngũ quản lý công ty, quan điểm kinh doanh của ông chủ, những điều em tìm hiểu ?”
Quý Tinh Dao nhiều về Time, những gì cô chỉ là chút thông tin cô tra mạng. Mấy năm nay, cô chỉ quan tâm đ ến bản và Nguyệt Nguyệt, còn quan tâm gì khác.
Cô lắc đầu, “Vì thế mới hỏi xin ý kiến của .”
Mộ Cận Bùi suy nghĩ một chút, “ sẽ cho em ý kiến tham khảo muộn nhất là ngày .”
“Không cần vội .” Quý Tinh Dao sợ bận lòng, “Anh thời gian thì giúp điều tra thông tin nội bộ của họ là .”
Cô tra từ mạng thì chỉ thấy tin tích cực.
Mộ Cận Bùi ăn xong phần cơm và hai món rau, giờ hiểu vì Pudding Nhỏ ăn ngon miệng đến , cứ như ăn mãi mà no.
Tối nay Tạ Quân Trình ở bệnh viện chăm sóc, Mộ Cận Bùi đưa Quý Tinh Dao về.
Trên đường đến bãi đậu xe, lấy từ trong túi quần âu mấy hộp pudding, “Tinh Dao.”
Quý Tinh Dao nghiêng đầu, “Gì ?” Anh đưa tay mặt cô.
Mộ Cận Bùi: “Pudding, ngon hơn cái bán ở siêu thị.”
Quý Tinh Dao nhận lấy, tưởng mua cho Nguyệt Nguyệt, tổng cộng năm cái, bên trong khá nhiều thịt trái cây, hai vị dâu tây, ba vị cam.
Mộ Cận Bùi: “Hai cái cho Nguyệt Nguyệt, ba cái cho em.”
Quý Tinh Dao rằng thực cô thích ăn Pudding.
Trong xe bật điều hòa, Mộ Cận Bùi hạ hết cửa sổ xe, chỉnh ghế cho cô.
Trước cô thích như , đêm khuya cùng vòng quanh đường hai vòng của Bắc Kinh, cho đến khi cô ngủ , bế cô về nhà.
Năm đó, mỗi ngày đều in đậm trong tâm trí .