“ chuyến bay tối nay, ngày mai là triển lãm chủ đề thứ hai của Nguyệt Nguyệt, cô video gửi cho .”
Quý Tinh Dao gật đầu, “Không thành vấn đề, cứ lo việc của .”
Hai tiếp tục thảo luận việc thuê luật sư.
Mộ Cận Bùi hiểu tiếng Pháp, khi suy nghĩ một lát, đang cân nhắc xem nên điều gì . khi bức tranh Nguyệt Nguyệt vẽ cho Pudding Nhỏ, cảm thấy rằng nếu về nhà họ Hà, chắc Pudding Nhỏ sẽ nhận sự ấm áp mà cô bé cần.
Giờ đây, Tạ Quân Trình và Quý Tinh Dao là những trong cuộc, thể nhận chuyện một cách khách quan như – ngoài cuộc.
Mộ Cận Bùi nghiêng đầu, với Quý Tinh Dao, “Chỉ cần thuê một luật sư, chịu trách nhiệm giành quyền trợ cấp nuôi con cho Pudding Nhỏ. Còn về quyền giám hộ, cần tìm luật sư, em hãy tự giành lấy.”
Nghe , Quý Tinh Dao khỏi ngạc nhiên, điều cô chú ý là: Anh cả tiếng Pháp ?
Cô luôn nghĩ rằng và cũng hiểu, vì đây khi ở bên , cô thường tự một bằng tiếng Pháp để tự tìm niềm vui, chẳng lẽ đều hiểu hết?
Mộ Cận Bùi đặt Nguyệt Nguyệt xuống, “Chú chuyện cần với cô Tinh Dao, con tự xem tranh, xem theo thứ tự nhé. Xem xong cho chú cảm nhận của con.”
Nguyệt Nguyệt ngoan, lớn chuyện quan trọng cần bàn.
Mộ Cận Bùi sắp xếp vệ sĩ trông chừng Nguyệt Nguyệt, hiệu cho Quý Tinh Dao, “Ra ngoài chuyện.”
Đây là đầu tiên bảy năm, ba họ chung một bàn.
Tạ Quân Trình rút một điếu xì gà, loại đắt tiền nhưng ý định mời Mộ Cận Bùi.
Quý Tinh Dao lúc mới tập trung , “Anh chỉ cần thuê một luật sư, quyền nuôi con tự giành là ?”
Mộ Cận Bùi đáp: “Tình hình của Pudding Nhỏ khá phức tạp. Hai bất kỳ quan hệ huyết thống nào với con bé, cũng là bố nuôi hợp pháp. Giờ bố ruột của con bé xuất hiện, việc đón con bé về nhà là chuyện hợp tình hợp lý.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chiem-huu/chuong-277.html.]
Tạ Quân Trình liếc , “Đây chuyện hiển nhiên ? Ai mà . Nói thẳng ý chính .” Anh quăng điếu xì gà trong tay cho Mộ Cận Bùi.
Mộ Cận Bùi hút, trả , “Loại đắt quá, hút nổi.” Anh ngừng một lát thêm, “Anh nhiều tiền như , ơn thanh toán hóa đơn còn thiếu .”
Tạ Quân Trình khói xì gà sặc, ho liên tục, suýt ngạt thở.
Quý Tinh Dao hiểu họ đang gì, cũng chẳng tò mò.
Mộ Cận Bùi cô, trở chủ đề chính, “Hiện tại, cơ hội duy nhất của hai là đánh yếu tố tình cảm mặt thẩm phán. Lá bài tình cảm nếu emtự đánh, hiệu quả sẽ mạnh gấp trăm so với đội ngũ luật sư giỏi nhất.”
“Là phương diện tình cảm của đứa trẻ, em thể hiện khát vọng mạnh mẽ giữ Pudding Nhỏ bên .”
Quý Tinh Dao xong, gật đầu đồng tình nhưng nghĩ đến việc đối mặt với những luật sư chuyên nghiệp mà Hà Sở Nghiêu thuê, cô vẫn khỏi lo lắng, sợ hỏng việc.
Mộ Cận Bùi tiếp tục, “Em và Tạ Quân Trình nên chia việc. Anh chịu trách nhiệm tìm bằng chứng bất lợi cho Hà Sở Nghiêu trong việc nuôi dưỡng Pudding Nhỏ. Còn em, hãy suy nghĩ xem trong sáu năm qua, với tư cách là giám hộ tạm thời của Pudding Nhỏ, hai những việc nữa nào tròn trách nhiệm, hoặc gây bất lợi cho sự phát triển của con bé.”
Anh ngừng một chút, “Ví dụ như, Tạ Quân Trình sống buông thả trong chuyện tình cảm.”
“Ví dụ như, thiếu trách nhiệm.”
“Còn ví dụ, từng đánh đến mức đồn cảnh sát. Điều cho thấy dễ nổi nóng, kiểm soát cảm xúc, khuynh hướng bạo lực gia đình.”
Tạ Quân Trình: “…” Anh từ từ nhả khói, “Có nếu ghen tị thì cứ thẳng, đừng nhân cơ hội bôi nhọ .”
Mộ Cận Bùi thèm đáp, “Đây đều là những vấn đề mà luật sư phía đối phương sẽ chất vấn hai tại tòa. Chúng cũng là các điểm mấu chốt để Hà Sở Nghiêu giành quyền nuôi dưỡng. Em hãy liệt kê những điểm , chuẩn kỹ cách trả lời.”
Anh ngừng , “ cũng sẽ giúp liệt kê tất cả các điểm bất lợi với hai . Đến lúc đó, chúng sẽ đối chiếu, cố gắng để bên đối phương bắt bẻ .”