Ngày cuối cùng Tết Dương Lịch, Tạ Quân Trình chuẩn đến bệnh viện để đón Pudding Nhỏ xuất viện. Ngày mai là năm mới, họ sẽ đến trang viên để cùng ông bà ngoại đón Tết.
Trước đây, tiệc gia đình nhà họ Mộ thường tổ chức dịp Giáng Sinh. Khi đó, Pudding Nhỏ còn đang điều trị, ông ngoại tin nên dời tiệc gia đình sang Tết Dương Lịch.
Năm nay là năm mà ông bà ngoại vui nhất, bởi vì Pudding Nhỏ và Nguyệt Nguyệt đều sẽ đến bên họ.
Hiện tại, trong nhà họ Mộ đều Nguyệt Nguyệt là con gái của Mộ Cận Bùi, còn Pudding Nhỏ thì nhận nuôi. Nói đúng hơn thì cũng hẳn là nhận nuôi, vì tư cách đó, chỉ là giúp ruột qua đời của cô bé chăm sóc cô bé.
Mộ Văn Nhã phản đối việc Tạ Quân Trình chăm sóc và nuôi dưỡng Pudding Nhỏ, nhưng bà đồng ý để dính líu với Quý Tinh Dao. Bà đá chân Tạ Quân Nghị bên cạnh, ông khuyên nhủ con trai.
Tạ Quân Nghị chẳng phản ứng gì, tiếp tục xem sổ ảnh.
Mộ Văn Nhã thể chịu nổi nữa, giật lấy cuốn sách ảnh từ tay ông, ném mạnh lên bàn . Cuốn sách đổ cốc nước, nước chảy xuống thảm ướt cả sách lẫn thảm.
“Tạ Quân Nghị, ông đừng quá đáng như thế!” Mộ Văn Nhã nghiến răng, “Chỉ vì Nguyệt Nguyệt là cháu gái của Bùi Ngọc mà ông dung túng Tạ Quân Trình vô điều kiện đúng ?”
Tạ Quân Nghị thấy Mộ Văn Nhã thật vô lý, ông cầm cuốn sổ phòng tắm, dùng máy sấy để sấy khô từng trang sách.
Mộ Văn Nhã nuốt trôi cơn giận , lập tức đến M.K tìm Tạ Quân Trình.
Khi thấy , Tạ Quân Trình liền đau đầu. Mỗi bà đến tìm đều chỉ là vì mấy chuyện tình cảm nhàm chán giữa bà và bố . Anh mãi mà ngán ngẩm.
“Mẹ, đây là giờ việc. Lần mà còn thế nữa, con sẽ nhờ bảo vệ đuổi ngoài.”
Mộ Văn Nhã chỉ tay trung, “Con giỏi lắm đấy! Mẹ thế là vì ai? Tạ Quân Trình, con đúng là đồ vong ơn bội nghĩa!”
Bà xoa ngực, tiếp: “Quý Tinh Dao là vợ cũ của Mộ Cận Bùi. Con yêu ai mà cứ lao đầu chuyện rắc rối ? Rốt cuộc con gì đây?”
Tạ Quân Trình xem tài liệu, ngẩng đầu lên, “Mẹ cũng là vợ cũ đấy thôi, vợ cũ thì chẳng khác gì dưng, vợ cũ của chẳng lẽ con quyền theo đuổi?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chiem-huu/chuong-220.html.]
“Con điên ?”
“ .” Tạ Quân Trình đáp chậm rãi, “Di truyền mà.”
“Con…” Mộ Văn Nhã đến đây để cãi lý với con trai, cũng con trai ở bên Quý Tinh Dao chỉ để chọc tức Bùi Ngọc Mộ Cận Bùi.
Cả đời bà sống trong bể khổ, con trai vết xe đổ của .
Mộ Văn Nhã Tạ Quân Trình, dịu giọng khuyên nhủ: “Con thiếu suy nghĩ. Quý Tinh Dao thật lòng ở bên con ? Cô chỉ lợi dụng con để k1ch thích Mộ Cận Bùi. Cô và Bùi Ngọc giống hệt , khổ sở thì cũng để khác yên. Con đừng mắc bẫy cô ?”
Tạ Quân Trình vẫn giữ vẻ mặt điềm nhiên, “Mẹ cũng con là thiếu suy nghĩ. Vậy con thể mắc bẫy cô ?”
Mộ Văn Nhã hiểu nổi, “Vậy con tự khổ , tự đem lòng nhiệt tình đáp sự lạnh lùng của khác, để Quý Tinh Dao điều khiển?”
Tạ Quân Trình cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng qua .
Mộ Văn Nhã tự nhận lỡ lời, khiến con trai cảm thấy chẳng gì. Bà khẽ thở dài, “Mẹ xin , vì giận quá nên suy nghĩ.”
Tạ Quân Trình lật sang trang tài liệu, tiếp tục xem.
Căn phòng việc im lặng hồi lâu.
Tạ Quân Trình rời nhanh, đừng lỡ công việc của . “Mẹ, bớt lo chuyện của con . Dù Quý Tinh Dao ở bên con vì lý do gì, chân thành giả dối, dù cô lợi dụng con, con cũng chấp nhận.”
Mộ Văn Nhã con trai như thể là quái vật, “Con trở thành như thế ?”
Có vài lời, vốn , nhưng dáng vẻ của , chắc bà sẽ chịu rời nếu rõ ràng…
Tạ Quân Trình phản hỏi : “Con thành thế thì ? Dù thế nào cũng hơn cách và bố cư xử với đây.”
Mộ Văn Nhã thể phản bác, sắc mặt khó coi.