Chiếm Hữu - Chương 200

Cập nhật lúc: 2025-08-04 11:53:14
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những lời của Lạc Tùng, từng câu như mũi dùi, từng chữ đều đau đớn.

Trữ Chinh sếp xảy chuyện gì, từ trưa hôm qua sếp cứ một ở lì trong thư phòng, một lời nào.

Cho đến bây giờ lên máy bay, sếp vẫn giữ im lặng.

một việc thể báo cáo, Trữ Chinh đành mạnh dạn phá vỡ sự yên lặng: “Mộ tổng, Đường Gia Lai hôm nay cũng đến Manhattan. Không để tìm cô Quý .”

Mộ Cận Bùi vẫn cúi đầu tờ giấy trong tay, đây là đầu tiên đưa Quý Tinh Dao về New York, máy bay cô vẽ tặng bức phác họa .

“Mộ tổng.” Trữ Chinh nhỏ giọng nhắc nhở, xin ý kiến của sếp.

Mộ Cận Bùi vẫn phản ứng. Một lúc lâu , mới lên tiếng: “Để tự Tinh Dao giải quyết .”

Ánh mắt dừng bức phác họa, hồi tưởng dáng vẻ bướng bỉnh nũng của Quý Tinh Dao khi xin cây bút máy từ lúc vẽ tranh, nghĩ đến đôi mắt cô trong trẻo và đẽ như dải ngân hà.

Chiều tối, họ đến Manhattan.

Mộ Cận Bùi đến thăm Nguyệt Nguyệt, tìm của Chu Vũ Hy, nhưng cuối cùng thôi. Chu Vũ Hy vốn dĩ ưa , đầy định kiến về , lúc chắc chịu mở cửa.

Anh gọi cho của Lạc Tùng, chuông reo nhưng ai bắt máy.

Không còn cách nào khác, đành nhắn tin cho bà: [Dì ạ, cháu đến thăm Nguyệt Nguyệt, chỉ con bé một chút thôi, thêm một câu nào, cũng sẽ phiền dì lâu. Dì thể đồng ý ?]

Mười phút trôi qua, vẫn động tĩnh gì.

Mộ Cận Bùi dặn tài xế: “Đi thẳng đến nhà họ Lạc.”

Cổng biệt thự nhà họ Lạc đóng kín, một nhân viên an ninh cổng, dường như cố ý chờ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chiem-huu/chuong-200.html.]

Kính xe hạ xuống, bảo vệ thấy , liền vẫy tay: “Về , nơi chào đón . bà Lạc đây là đầu tiên nên nể mặt , nhưng nếu còn , bà sẽ báo cảnh sát.”

Bảo vệ chuyển lời của bà Lạc đến Mộ Cận Bùi: “bà Lạc còn , bất kể là ơn sinh thành ơn dưỡng dục, Nguyệt Nguyệt cũng liên quan gì đến . Cô Quý ơn sinh thành với Nguyệt Nguyệt, nhà họ Lạc ơn dưỡng dục bé, những liên quan thì đừng đến phiền, cố tình tỏ hiện diện. Tất cả những hành vi tự cảm động bản nhưng mang phiền phức đến cho khác đều là vô liêm sỉ.”

Trữ Chinh lặng lẽ cúi đầu, ngay cả tài xế ở ghế lái cũng . Không ai dám biểu cảm của sếp qua gương chiếu hậu lúc .

Từ ban công tầng hai của biệt thự, Chu Vũ Hy đang nhạc, cô thấy chiếc xe bên ngoài sân, biển xe quen thuộc, là xe của Mộ Cận Bùi.

Cô tắt nhạc phòng, bà Lạc đang cùng Nguyệt Nguyệt tập đàn.

Những ngày gần đây, Nguyệt Nguyệt cứ chơi chơi bài “Twinkle, Twinkle, Little Star”. Bản nhạc học từ lâu, bà Lạc thắc mắc: “Bảo bối, con chơi thành thạo bài , vẫn cứ tiếp tục chơi ?”

Nguyệt Nguyệt thật: “Con thấy mà.”

Bà Lạc cãi : “Vậy thì chúng tiếp tục chơi.”

Chu Vũ Hy bước xuống lầu: “Mẹ, đến đây?” Trước mặt Nguyệt Nguyệt, cô nhắc đến tên của Mộ Cận Bùi.

Bà Lạc: “Ừ, nhắn tin cho .”

Bà dặn Chu Vũ Hy: “Nếu gọi điện cho con thì đừng máy. Người trái tim, để nuôi con cũng sẽ ảnh hưởng đứa bé.”

Chu Vũ Hy Nguyệt Nguyệt: “Dù giao cho ruột con bé, con cũng đành lòng.”

Bà Lạc liếc Chu Vũ Hy: “Thôi nào, con với Lạc Tùng đừng vẻ nữa. Các con hy sinh chừng nào, còn hy sinh bao nhiêu? Mẹ còn gì đây !”

Nguyệt Nguyệt đột nhiên dừng tay, xoay , hai tay ôm lấy mặt của bà Lạc: “Bà nội, chuyện nhẹ nhàng một chút, giận dữ sẽ xinh .”

“Được , , bà sai .” Mẹ Lạc đổi giọng với Chu Vũ Hy: “Thôi nào, con với Tiểu Tùng, hai đứa đừng giận nữa.”

Loading...