Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

CHIA TAY TRONG DANH DỰ - 4

Cập nhật lúc: 2025-07-02 04:21:51
Lượt xem: 2,070

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không bao lâu nữa, nhà họ Hướng sẽ bị đào tận gốc. Cô hiểu mà.”

 

“Tại sao? Anh ấy chỉ phản bội chị, vậy mà chị lại muốn lấy mạng anh ấy? Hai người đã sống với nhau sáu năm, chẳng lẽ không có chút tình cảm nào sao? Chị hận anh ấy đến vậy sao?”

 

“Tôi chỉ vạch trần mặt thật của một con thú mà thôi. Hận? Hắn không xứng.”

 

Thu Tường xách túi, thanh toán rồi rời khỏi nhà hàng.

 

Cả hai đều lái xe đến, xe đỗ trong tầng hầm.

 

Ôn Lạc Chi ngồi vào trong xe, tay chân mềm nhũn, cắm chìa khoá xe mãi không được.

 

Chiếc xe của Thu Tường lướt qua trước mắt cô — một chiếc Volkswagen Golf trắng.

 

“Cô còn nhớ trong lời thề của sinh viên y khoa có một câu: ‘Sức khoẻ phó thác, sinh mệnh ủy thác’ chứ?”

 

Thu Tường dừng xe lại, nửa cười nửa không nhìn cô.

 

 

Ôn Lạc Chi nhìn vào ánh mắt sắc như d.a.o của cô ấy, nghẹn họng không nói nổi lời nào.

 

Thu Tường kéo kính xe lên rồi rời đi.

 

Ôn Lạc Chi nhìn chằm chằm vào biểu tượng ngôi sao ba cánh trên vô lăng, đầu ngón tay đau nhói, không dám đặt tay lên.

 

Chiếc xe này là Hướng Nam tặng cô, giá hơn sáu trăm ngàn.

 

Anh ta còn mua cho cô một căn hộ rộng trăm mét vuông ở trung tâm thành phố, hơn năm trăm vạn.

 

Hướng Nam từ trước đến nay luôn tiêu tiền như nước.

 

Mà tiền đó, rốt cuộc đến từ đâu?

 

Ôn Lạc Chi đột nhiên không dám nghĩ tiếp.

 

Tin nhắn đầu tiên cô gửi cho Thu Tường là vào sáng sớm hôm sau lễ cưới của cô ấy.

 

Nội dung cô còn nhớ rõ:

 

“Thế nào? Hướng Trưởng khoa có phải rất tuyệt không?”

 

Còn gửi kèm một bức ảnh — cô và Hướng Nam trần truồng nằm trên giường.

 

Đó là một màn khoe khoang, cũng là một đòn khiêu khích.

 

Về sau cô còn gửi rất nhiều, nhưng chưa từng nhận được lấy một lời đáp lại.

 

Thu Tường cứ thế nhẫn nhịn.

 

Chẳng lẽ, cô ấy chưa từng yêu thật lòng?

 

05

 

Buổi sáng, Thu Tường có hai ca phẫu thuật. Viện trưởng gọi cô, nhưng cô cũng không rảnh để qua.

 

Không ai dám trực tiếp nhắc đến chuyện của Hướng Nam trước mặt cô, ngoại trừ bạn thân của cô – Hà Ý.

 

Buổi trưa Hà Ý tới tranh ăn cơm của Thu Tường, thấy cô vẫn giữ dáng vẻ bình thản như thường ngày, cũng yên tâm phần nào.

 

Hai người họ vào bệnh viện cùng nhau, đồng cam cộng khổ vượt qua quãng thời gian gian khó nhất.

 

Điều quan trọng nhất là: Thu Tường rất siêng năng, bữa trưa ngày nào cũng tự chuẩn bị mang theo.

 

Thu Tường nấu ăn ngon, lại chưa bao giờ keo kiệt.

 

“Bà mẹ chồng trên mây của cậu không gọi cho cậu à?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chia-tay-trong-danh-du/4.html.]

 

“Có gọi, tớ không bắt máy.”

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Thu Tường dọn hộp cơm, rót thêm nước vào cốc của Hà Ý.

 

“Chuyện của Hướng Nam là cậu tung ra à?”

 

“Ừ.”

 

“Làm tốt lắm.”

 

Hà Ý không nhịn được mà vỗ tay khen cô.

 

Năm đó lần đầu tiên Thu Tường kể cho cô chuyện Hướng Nam không chỉ ngoại tình mà còn gọi gái, ánh mắt cô vừa kích động vừa ngậm ngùi.

 

Hà Ý biết — cô ấy đang chờ cơ hội.

 

“Cũng thấy mình làm được chuyện ra trò đấy chứ.”

 

Thu Tường lật chăn lên, chui vào giường. Hà Ý cũng chui vào nằm cạnh, ôm lấy cô một cái.

 

“Tớ lo nhà họ Hướng sẽ trả thù cậu.”

 

“Cậu nhìn đi, trên mạng giờ đầy rẫy tin về Hướng Nam, còn bịt nổi nữa chắc?”

 

“Viện trưởng gọi tớ, chắc là Ủy ban Kỷ luật sẽ vào cuộc.”

 

Hướng Nam đang bị tạm giam, chuyện bên ngoài anh ta không biết gì. Thu Tường thì đã sớm chuẩn bị xong tất cả tài liệu.

 

Còn chuyện tại sao ba mẹ chồng cô chưa lập tức về nước — chẳng phải vì họ đã sợ rồi sao?

 

Thu Tường vỗ nhẹ vào lưng Hà Ý.

 

Những năm tháng nhẫn nhịn đó, chính là để thu thập chứng cứ, đợi ngày có thể kéo cả nhà họ Hướng ngã ngựa trong một cú.

 

“Cậu phải cẩn thận đấy. Nhà họ Hướng gốc rễ sâu xa, nếu thật sự bị lật đổ, những kẻ đang hưởng lợi từ họ liệu có ngồi yên? Chắc chắn sẽ có người ra tay với cậu.”

 

“Không sao.”

 

Cô đã chuẩn bị từ lâu.

 

Cô chẳng có gì để mất, cũng không sợ chết.

 

Nếu cái c.h.ế.t của một người có thể đánh thức lương tri của cả một nhóm người, có thể trả lại sự trong sạch cho người cô yêu thương — thì cô chẳng còn gì phải sợ.

 

Viện trưởng gọi cô sang chỉ nói vỏn vẹn hai câu.

 

Chuyện của Hướng Nam sẽ không thể dàn xếp êm thấm, bảo cô chuẩn bị tâm lý.

 

Cô đã chuẩn bị gần mười năm rồi.

 

“Thu Tường, chuyện này đã dính dáng tới bệnh viện. Cô phải nghĩ cho kỹ, lúc đó nên nói thế nào.”

 

Thu Tường gật đầu.

 

Hướng Nam gian lận học thuật, nhiều lần bỏ ca phẫu thuật vô cớ, còn mập mờ với thực tập sinh... Chuyện này, chẳng lẽ ban lãnh đạo bệnh viện lại không biết?

 

Tất nhiên là có người bao che.

 

“Viện trưởng, ông còn nhớ tâm nguyện ban đầu khi làm bác sĩ không?”

 

Cô mỉm cười, ánh mắt trong trẻo, kiên định.

Viện trưởng nhíu mày, không hiểu sao cô lại đột ngột nhắc đến chuyện này.

 

“Có người từng nói với tôi rất nhiều lần rằng, trên đời có hai loại người, từ đầu đến cuối nhất định phải giữ được tâm nguyện ban đầu. Trong lòng họ tuyệt đối không được nhơ bẩn.”

 

Loading...