Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

CHIA TAY TRONG DANH DỰ - 2

Cập nhật lúc: 2025-07-02 04:20:34
Lượt xem: 2,128

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

02

 

Thu Tường nhẫn nhịn, đưa túi đồ trong tay cho cảnh sát.

 

“Giam giữ mười ngày. Mười ngày sau, chín giờ sáng, chị đến cổng trại tạm giam đón người.”

 

Thu Tường gật đầu, cảm ơn cảnh sát.

 

“Em gọi cho ba mẹ anh chưa?”

 

Hướng Nam định nắm tay Thu Tường, nhưng cô khẽ né tránh.

 

“Rồi.”

 

“Đêm qua sao gọi cho họ mãi không được?”

 

Nên anh ta mới nhờ cảnh sát gọi cho Thu Tường.

 

“Vậy sao bên họ vẫn chưa có động tĩnh gì? Anh sắp chịu không nổi rồi.”

 

“Chắc vẫn đang tìm người lo liệu chứ gì?”

 

Nghe Thu Tường nói đã gọi cho cha mẹ, lòng Hướng Nam nhẹ đi phần nào.

 

Thấy vẻ thờ ơ của cô, anh không cảm thấy áy náy, cũng chẳng thấy mình sai ở đâu.

 

Đàn ông mà, ai chẳng thế?

 

“Con bé đó còn nhỏ như vậy, sao anh nỡ xuống tay?”

 

Thu Tường nhìn thẳng vào Hướng Nam.

 

Đó là điều duy nhất cô thực sự tò mò.

 

Nếu anh tốt nghiệp rồi kết hôn ngay, con gái anh giờ chắc cũng chừng ấy tuổi?

 

“Có gì đâu? Con bé làm nghề đó. Anh bỏ tiền, họ làm việc…”

 

Thu Tường không nghe nổi nữa.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

Cô bé ấy ngẩng đầu nhìn cô, đôi mắt trong veo phân rõ trắng đen, như thể vẫn chưa từng nếm trải sự khốn cùng của cuộc đời.

 

“Em đừng giận, chẳng phải vì em không chịu nên anh mới…”

 

Hướng Nam biện minh.

 

Thu Tường thấy buồn cười.

 

Cô từng yêu anh mà.

 

Cô từng được cử đi du học, trở về thì được phân vào bệnh viện tốt nhất thành phố, khoa đầu tiên cô làm chính là Ngoại lồng ngực.

 

Năm đó Hướng Nam ba mươi tuổi, bề ngoài tuấn tú, phong độ nho nhã.

 

Dù bận đến đâu, anh lúc nào cũng gọn gàng sạch sẽ.

 

Dưới áo blouse trắng luôn là sơ mi và quần tây, đối xử với ai cũng lịch sự, chu đáo.

 

Hai mươi tám năm đầu đời của cô quá bận rộn và mệt mỏi, chưa từng có một mối tình nghiêm túc.

 

Cho đến khi gặp Hướng Nam.

 

Anh là tất cả ý nghĩa của sự kiên nhẫn và chờ đợi trong đời cô.

 

Sáu năm hôn nhân, Thu Tường sống rất tùy ý.

 

Bởi sự hoang đường của Hướng Nam đã sớm lan truyền, lời đùa cợt hay ngưỡng mộ cô nghe quá nhiều, cô chỉ có thể sống cho qua ngày.

 

Mỗi lần nghe hay thấy bất cứ chuyện gì liên quan đến Hướng Nam, cô đều nghĩ đó là tận cùng của đạo đức con người.

 

Nhưng lần sau, cô lại phát hiện ra một đáy sâu mới.

 

Cầm thú và con người rốt cuộc không giống nhau.

 

Dù có khoác lớp da người, hắn vẫn chỉ là một con thú.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chia-tay-trong-danh-du/2.html.]

 

Cầm thú thì làm gì có đáy?

 

Hướng Nam đi lấy m.á.u xét nghiệm.

 

Thu Tường cảm ơn cảnh sát, cuối cùng vẫn không nhịn được mà hỏi:

 

“Sau này cô bé ấy sẽ ra sao?”

 

Cảnh sát thở dài:

 

“Cô xem, nó mới có mười sáu tuổi.”

 

“Gia đình không quản sao?”

 

“Trốn nhà theo bạn trai ra ngoài. Mới ba, bốn hôm thì bạn trai đã kéo nó vào làm cái này rồi.”

 

“Đã báo người nhà. Mẹ c.h.ế.t rồi, cha thì nói cứ để nó c.h.ế.t ngoài đường.”

 

“Vậy sau này cô bé sẽ thế nào?”

 

“Bị giam vài hôm, rồi giao cho trung tâm phụ nữ và trẻ em. Nhưng chắc không bao lâu lại tái phạm. Loại này chúng tôi gặp nhiều rồi…”

 

Mắt Thu Tường nóng ran.

 

Cô luôn biết, thế giới này vốn chẳng công bằng.

 

Cô bé đó, vẫn chỉ là một đứa trẻ.

 

Nó đã làm sai điều gì?

 

Không — nó có sai.

 

Sai ở chỗ không thể chọn nơi mình sinh ra, sai ở chỗ không ai dạy nó thế giới hiểm ác thế nào.

 

Không được học hành đàng hoàng, thì chẳng còn con đường nào để thay đổi số phận.

 

Thế giới này hoa mỹ giả tạo, mở miệng đầy máu, nhưng cứ cố tô vẽ cho yên bình.

 

Thu Tường nhìn vào đôi mắt trong sáng ấy, trong lòng có vô số điều muốn nói, nhưng khi lời đến bên môi lại chẳng thể thốt ra nổi một chữ.

 

Biết nói gì đây?

 

Không có sự giáo dục nào là lập tức thấy hiệu quả, càng không thể chỉ trong ngày một ngày hai.

 

Ngay cả khi tích lũy từng ngày, từng năm — vẫn có thể đi sai đường.

 

03

 

Thu Tường hẹn người ăn tối.

 

Đây là lần đầu tiên hai người chính thức gặp mặt, dù cùng làm trong một bệnh viện.

 

Có lẽ họ từng chạm mặt ở đâu đó, nhưng cũng chỉ là chạm mặt mà thôi.

 

Thu Tường biết số điện thoại của cô ấy là vì cô ấy từng gửi cho cô rất nhiều ảnh.

 

Cô hẹn gặp ở một nhà hàng Tây.

 

Dù không thích món Tây, nhưng nhà hàng Tây yên tĩnh.

 

Hẹn lúc sáu rưỡi, còn sớm.

 

Thu Tường gửi bộ tài liệu đã chuẩn bị sẵn cho Triệu Đại Đồng.

 

Triệu Đại Đồng là một phóng viên, có tài khoản trên nền tảng M, chuyên đăng các tin tức giải trí và phanh phui scandal, lượng người theo dõi rất lớn.

 

Năm ngoái Thu Tường từng mổ ung thư dạ dày cho cha của anh ta, anh ta bảo cô theo dõi tài khoản của mình, biết đâu sau này sẽ cần dùng đến.

 

Lúc đó Thu Tường đồng ý, chỉ vì không tiện từ chối.

 

Ôn Lạc Chi nhỏ hơn Thu Tường sáu tuổi, là y tá ở khoa Hô hấp.

 

Nói về nhan sắc, Thu Tường tự thấy mình kém cô ấy ba phần.

 

Ôn Lạc Chi từng nhắn tin cho Thu Tường suốt bốn năm, nhưng cô chưa từng trả lời một lần nào.

Loading...