Chỉ Muốn Bên Em - Chương 64
Cập nhật lúc: 2024-10-18 10:52:58
Lượt xem: 83
Thịnh Vi là chị gái, thủ đoạn năng lực đều có, cô tiếp nhận công ty từ tay ba mình. Năm ngoái, cô cùng thiếu gia có tiền có thế nhà họ Triệu liên hôn, dựa vào mối hôn sự mang đến lợi ích này, tập đoàn Thịnh Thị cũng đi vào quỹ đạo càng ngày càng tốt hơn. Mà Thịnh viễn đối với kinh doanh không có hứng thú, lựa chọn học y. Anh tin tưởng với năng lực của mình, theo thời gian anh sẽ trở thành bác sĩ có tiếng trong ngành.
Khi nhà họ Quý xảy ra chuyện, Thịnh Vi cũng muốn giúp đỡ, chỉ là lúc đó tình huống quá phức tạp. Mặc dù Thịnh Vi dốc hết toàn lực e là cũng khó mà thay đổi cục diện. Càng huống hồ lúc đó Thịnh Vi đã là người ra quyết sách của Thịnh thị, cô không thể không lo cho lợi ích của công ty. Thế là những việc cô có thể làm có thể giúp cũng có hạn. Mẹ Quý là một người minh bạch, trước giờ không bao giờ cưỡng cầu người khác giúp đỡ, thậm chí cho đến bây giờ, bà cũng không cúi đầu nhờ vả ai.
Thật ra cũng không phải bà coi tôn nghiêm quan trọng hơn hết thảy. Mà là, trong lòng bà vô cùng rõ ràng, tình người là có hạn, dùng một lần liền ít đi một lần. Quý Thị phá sản là kết cục đã định, không ai có thể thay đổi, cần gì đánh cược tất cả mặt mũi mà đi cầu xin người khác? Sau này con trai trở thành người thực vật, bà cũng rõ ràng, người thực vật có thể tỉnh lại là dựa vào kỳ tích, có cầu ai cũng vô dụng. Những ân tình này bà tích góp lại từng chút, chờ đến khi bức bách không chống đỡ nổi mới có thể dùng đến.
Bà không phải là người vô tư, bà cũng có lòng riêng. Những ân tình này, hoặc là giữ lại sau này lót đường cho Đậu Tương, hoặc là giữ lại cho con trai Minh Sùng. Như vậy cũng không đến mức sau khi bà buông tay, hai người kia đều không có ai lo.
Trong lòng Thịnh Vi rất bội phục mẹ Quý, mặc dù hiện tại nhà họ Quý đã phá sản nhưng bà vẫn giống như trước đây.
"Bá mẫu, bây giờ Minh Sùng tỉnh lại rồi, bác cũng yên tâm rồi nhỉ?" Thịnh Vi góp vui: "Con thấy bác cũng trẻ ra vài tuổi rồi. Chỉ sợ mấy ngày nay buổi tối đều không ngủ được đi?"
Mẹ Quý mỉm cười gật đầu.
Thịnh Vi lại hỏi: "Cái đó, con dâu của bác đâu?"
"Tố Tố đi làm rồi." Mẹ Quý cười: "Nó làm việc ở trung tâm kiểm tra sức khỏe, tan làm sẽ đến bệnh viện, bình thường đều là nó chăm sóc Minh Sùng."
Cô và Nguyễn Mạn cũng có duyên gặp mặt mấy lần, ấn tượng cũng không tốt lắm. Về phần Nguyễn Tố, càng là chưa gặp mặt qua mấy lần. Lúc này nghe được mẹ Quý đánh giá cao Nguyễn Tố như vậy, cô cũng không khỏi kinh ngạc nói: "Xem ra bác rất thích cô ấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-64.html.]
Mẹ Quý nghe lời này của Thịnh Vi, cũng sửng sốt.
Lúc trước bà không hề thích Nguyễn Tố. Bây giờ sau khi trải qua vài chuyện, bà biết Nguyễn Tố là người tốt, là đứa trẻ có lương tâm, nhưng.. Thái độ của bà đối với Nguyễn Tố đã biến thành tán thành cùng yêu thích sao?
"Con bé rất tốt." Mẹ Quý không trả lời chính diện câu hỏi này, mà là vẻ mặt buồn bã nói: "Nó là người cố chấp, cũng là người có lương tâm. Nó a, luôn cảm thấy bản thân đã nhận được ân nghĩa của nhà họ Quý, liền cam tâm tình nguyện ở lại đây. Ngày thường chia sẻ với bác cũng không ít, là một đứa trẻ tốt."
Thịnh Vi không biết rõ tình hình thực tế, bèn nói: "Thật đúng là một người cố chấp. Con trước đây nghe nói, cô ấy là bị ba mẹ mình và Nguyễn Mạn kia bức. Kỳ thực, nhà họ Nguyễn này đối với cô ấy cũng không tính là quá tốt, cô ấy hà tất phải tận tâm tận lực như vậy. Quá thành thật rồi. Nhà họ Nguyễn khẳng định là mang ơn nhà họ Quý, muốn báo đáp cũng nên là ba mẹ cô ấy báo đáp! Nhưng mà nói lại thì, tính tình cô ấy như vậy cũng tốt. Con thấy cô ấy đối xử với bác, với Đậu Tương cũng không còn gì để nói. Bằng không bác cũng không nói cô ấy là đứa trẻ tốt."
Mẹ Quý biết Thịnh Vi là đang hiểu lầm.
Vào lúc bà muốn giải thích, điện thoại Thịnh Vi vang lên.
Thịnh Vi là người ra quyết sách của Thịnh Thị, bình thường công việc rất bận, gác điện thoại xong liền đi rồi.
Trong phòng bệnh, Quý Minh Sùng sớm đã tỉnh dậy, cũng đã nghe được đoạn hội thoại của mẹ Quý và Thịnh Vi.
Anh không hiểu biết nhiều về Nguyễn Tố. Nhưng mà theo như những lời này cùng với lời đôi nhẫn và biểu hiện của cô mà xem, cô dường như lương thiện đến mức không có nguyên tắc. Tựa hồ thường xuyên bị người khác bắt nạt, ai cũng có thể gây khó dễ. Tâm địa tốt thì tốt, chính là tính tình quá mềm mỏng, không biết đã chịu bao nhiêu thiệt thòi rồi.
Cũng khó trách vừa nãy mẹ anh nhắc đến, giọng điệu lại phiền muộn như vậy.
Bây giờ cổ Quý Minh Sùng có thể cử động với biên độ nhỏ. Anh nhìn hướng đồ vật đang bày trên tủ, bánh bao dường như còn đang tản ra hơi ấm.