Chỉ Muốn Bên Em - Chương 33
Cập nhật lúc: 2024-10-12 13:02:59
Lượt xem: 123
Mẹ Quý là không yên lòng, cô ta lại không thể đảm đương công việc, liền dứt khoát lấy lý do đi công tác để bỏ của chạy lấy người.
Kiếp này mẹ Quý vậy mà lại mời hộ công.
Nguyễn Tố đến cùng là đã rót cho bà mê dược gì?
Điều này làm cho Nguyễn Mạn không phục. Nói trắng ra, bây giờ cô ta nhìn không nỗi Nguyễn Tố sống tốt đẹp. Bất luận người nào thiên vị Nguyễn Tố, cũng làm cho cô ta bực bội.
Cô ta không chấp nhận Nguyễn Tố sống tốt hơn cô ta ở kiếp trước.
Làm chuyện xấu luôn là trước lạ sau quen. Mới đầu, cô ta để cho em trai Chương Kiến đi phá hỏng bóng đèn trong hành lang, trong lòng vẫn còn thấp thỏm. Chung quy thì đây vẫn là lần đầu tiên cô ta chủ động đi hại người một cách đúng nghĩa. Qua được một phen này, tiếp theo lại làm thêm việc gì, trong lòng cô ta cũng yên tâm thoải mái hơn nhiều. Nguyễn Mạn quyết định ra tay từ chỗ mẹ Quý. Sau khi nghe ngóng tin tức của hộ công đã chăm sóc cho mẹ Quý trong bệnh viện, cô ta lại một lần nữa để Chương Kiến ra tay.
Hộ công kia họ Hồ, là người từ nơi khác đến, điều kiện gia đình không tốt lắm. Đối với loại người này, đơn giản trực tiếp dùng tiền đi dụ hoặc là được rồi. Quả nhiên người này liền lập tức đồng ý. Nguyễn Mạn trả trước tám vạn làm tiền đặt cọc, đợi sau khi sự đã thành, lại trả thêm sáu vạn nữa.
Việc mà Nguyễn Mạn muốn hộ công kia làm không nhiều lắm. Ngoài trừ nhìn chằm chằm trên dưới cả nhà họ Quý ra, còn phải ở trước mặt mẹ Quý nói ra nói vào, đưa đẩy làm cho mẹ Quý đối với Nguyễn Tố nảy sinh ác cảm.
Châm ngòi ly gián loại chuyện này cũng không khó.
Hồ hộ công đã chăm sóc mẹ Quý được nửa tháng. Mẹ Quý thấy cô ta cần mẫn, cũng tính là đồng hương với bà, ngày thường đối với cô ta cũng là vẻ mặt ôn hòa. Mặc dù mẹ Quý đã xuất viện rồi, những vẫn để cô ta đi theo chăm sóc mình.
Khi Nguyễn Tố đi làm, Hồ hộ công cũng thuận tiện chăm sóc Quý Minh Sùng. Không hổ là người đã quen tay chăm sóc bệnh nhân, cô ta làm việc rất nhanh nhẹn. Không chỉ có mẹ Quý mà ngay cả Nguyễn Tố cũng rất hài lòng với cô ta, còn nghĩ đợi đến lúc trả lương có nên cho thêm một cái hồng bao không.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-33.html.]
Hôm nay, Nguyễn Tố đi làm rồi, Đậu Tương cũng đã đến trường mẫu giáo. Hồ hộ công cùng với mẹ Quý đan áo len, cô ta nhỏ hơn mẹ Quý mười mấy tuổi, nhưng vẫn có nhiều chủ đề có thể tán gẫu với nhau. Cô ta đột nhiên nói: "Con dâu của bà thật là tốt, hẳn là tình cảm với con trai bà rất tốt, bằng không sẽ không rời không bỏ như vậy. Tôi làm công việc này đã thấy rất chuyện nhiều rồi, chính là trước giường bệnh ngay cả con trai con gái cũng không nhất định đáng tin đâu. Bởi vậy, con dâu của bà thật sự là người tốt khó mà gặp được."
Mẹ Quý chỉ cười cười, cũng không chỉ ra việc Nguyễn Tố và Quý Minh Sùng trước đây còn chưa từng gặp qua nhau.
Bà vốn dĩ không phải là người thích nói chuyện trong nhà cho người ngoài nghe.
Hồ hộ công lại nói: "Bây giờ mẹ chồng không dễ làm. Tôi kể cho bà nghe chuyện ở quê tôi, bà có muốn nghe không?"
Tay đan áo len của mẹ Quý dừng lại một chút, cười nói: "Nghe, vốn dĩ là đang nói chuyện phiếm."
"Ở quê tôi có chuyện như thế này. Người nam và người nữ kia đã định ra hôn ước, kết quả trước khi kết hôn lại xảy ra chuyện c.h.ế.t người ngoài ý muốn. Người nữ liền đến với người chồng sắp cưới mà cha mẹ nói, cô ta mang thai. Hai vợ chồng già kia chỉ có một đứa con trai, khi con trai c.h.ế.t hai người tưởng như muốn c.h.ế.t tâm theo. Đau khổ nhất là kẻ đầu bạc tiễn người đầu xanh. Lúc này nghe con dâu tương lai có thai, cũng không khó chịu mà cầu xin người nữ kia giữ đứa bé lại. Người nữ này cũng đồng ý rồi, liền chuyển vào nhà hai vợ chồng già kia. Mọi người đều khen cô ta tâm địa lương thiện, vậy mà xem hai ông bà như cha mẹ của mình mà đối đãi. Qua một thời gian dài, hai vợ chồng già thấy bụng cô ta càng ngày càng lớn, cũng không phòng bị gì. Kết quả thì sao, người nữ này một ngày kia lấy hết tiền trong nhà cuốn gói chạy.."
Hồ hộ công nói: "Trên tivi thường nói, hoạn nạn thấy chân tình. Người nữ này thật là tâm kế, đợi hai vợ chồng già đặc biệt tín nhiệm cô ta rồi, cô ta lấy hết tiền bạc của người ta lừa đem đi. Người ta đều nói, đứa bé trong bụng cô ta không chắc là của người đàn ông nọ. Không chừng cô ta căn bản không mang thai, chỉ dùng đứa bé này để lừa sự tín nhiệm của hai vợ chồng."
Mẹ Quý nghe rồi nghe, cũng không đan áo len nữa.
Hồ hộ công nói đến đây thì ngừng, cô ta biết lời nào nên nói, lời nào không nên nói. Cô ta cầm tiền lâu như vậy rồi, hôm nay mới tìm thấy cơ hội nói lời này.
Hồ hộ công cảm thấy mẹ Quý không phải là người hồ đồ. Cô ta ở trong nhà này quan sát một thời gian dài rồi, mẹ Quý đối với Nguyễn Tố không quá nhiệt tình, ngược lại còn có chút xa lạ lạnh nhạt. Đến một người ngoài như cô ta còn thân cận với bà hơn Nguyễn Tố, có thể thấy là bà đang phòng bị Nguyễn Tố. Hôm nay cô ta nói lời này, mẹ Quý nhất định sẽ nghĩ nhiều. Nói không chừng còn hoài nghi đèn trong hành lang là do Nguyễn Tố phá hỏng, chính là vì muốn lợi dụng chuyện này để tranh thủ sự tín nhiệm của bà.
Vẻ mặt mẹ Quý không tốt lắm, đến áo len cũng không đan nữa. Hồ hộ công nhìn thấu nhưng không nói. Cô ta biết mục đích của mình đã đạt được rồi, cũng không có ý đồ đổ thêm dầu vào lửa để tránh biến khéo thành vụng.