Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chỉ Muốn Bên Em - Chương 25

Cập nhật lúc: 2024-10-10 21:01:16
Lượt xem: 146

Nguyễn Tố ở trong nhà, chưa bao giờ cố tình đi lấy lòng ai, cô cũng chưa bao giờ lộ ra vẻ ủy khuất. Hình như tất cả những việc mà cô làm đều là lẽ đương nhiên, hình như.. cô đã sống ở trong cái nhà này rất lâu rất lâu, sớm đã trở thành một phần của nơi này.

 

Qua sinh nhật của Đậu Tương, nhà họ Quý lại trở về với nhịp sống trước đây. Hôm nay Nguyễn Tố tan làm mua thức ăn trở về, nhìn thấy mẹ Quý ngồi ở trên sô pha bận rộn, nhẹ hỏi thăm mới biết, bà vậy mà nhận hàng ở công xưởng về nhà làm.

 

Nguyễn Tố thực sự không thể tin nổi những gì tai mình nghe được.

 

Mẹ Quý vẫn thần sắc lạnh nhạt mà nói: "Nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, đây là bà Vương cách vách giới thiệu, cái này không khó, chính là xếp hộp đóng gói."

 

Đây là kết quả của Nguyễn Tố sau mấy tháng nỗ lực, nếu còn là trước đây, mẹ Quý căn bản sẽ không giải thích với cô nhiều như vậy.

 

"Trong nhà hết tiền rồi sao?" Nguyễn Tố áp xuống nội tâm chua xót hỏi.

 

Mẹ Quý nói: "Xếp một cái ba xu, thời gian rảnh một ngày của mẹ có thể xếp được một trăm cái."

 

Ngữ khí của bà bình tĩnh, dường như không cảm thấy đây là chuyện gì to tát.

 

Nguyễn Tố tính toán một chút, một cái ba xu, một trăm cái mới chỉ được ba mươi tệ!

 

Cô biết mẹ Quý bình thường ở nhà cũng không thanh nhàn. Cách hai tiếng phải trở người cho Quý Minh Sùng, còn phải đúng giờ bón thức ăn lỏng cho anh. Bây giờ còn nhận hàng trong công xưởng về.

 

"Con có tiền mà." Nguyễn Tố nói: "Tiền lương hàng tháng của con đủ cho cả nhà chi tiêu, còn về phí điều dưỡng của Minh Sùng, con cũng có tiền tiết kiệm đủ cho anh ấy dùng."

 

"Số tiền đó của con cứ giữ đó đi." Mẹ Quý cũng có sự kiên trì của bản thân, "Mẹ còn làm được thì làm một chút, làm không nổi nữa thì cũng sẽ không miễn cưỡng. Tiền tuy ít, nhưng cũng có thể trợ cấp cuộc sống. Về phần con, Nguyễn Tố, những lời mẹ nói trước đây vẫn còn giá trị. Nếu như con bằng lòng ở lại, mẹ cũng không đuổi. Khi nào con muốn đi, mẹ cũng không giữ. Con vẫn còn trẻ, ngày tháng vẫn còn dài, giữ trong tay chút tiền cũng không có gì xấu."

 

Nguyễn Tố trong lòng ấm áp.

 

Lòng người là bằng thịt, cô vẫn luôn cảm thấy, trên thế giới này phần lớn đều là lấy chân tâm đổi chân tâm. Mẹ Quý bây giờ đối với cô vẫn không thể gọi là thân thiện, những đã tốt hơn trước rất nhiều rồi. Bây giờ mẹ Quý vẫn chưa xem cô là người nhà, vì vậy mới không bằng lòng dùng tiền của cô. Cô tin rằng, sẽ có một ngày bà sẽ tiếp nhận cô. Trước khi bà tiếp nhận cô, cô vẫn là không nên phá vỡ quy tắc hiện có.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-25.html.]

Nguyễn Tố không có ý phản bác lại mẹ Quý, chỉ là nhẹ nhàng mà ừ một tiếng, coi như là chính mình đã nghe lọt vào tai.

 

Hoàn cảnh nhà họ Quý không quá nguy khốn, ít nhất theo Nguyễn Tố nhìn thấy, trong tay mẹ Quý vẫn còn một số tiền tiết kiệm có thể duy trì cuộc sống. Mẹ Đậu Tương mỗi năm cũng sẽ chi ra một khoản tiền nuôi dưỡng, mẹ Quý đều lấy danh nghĩa của Đậu Tương để mở cho nó một cái thẻ tiết kiệm. Cái nhà này đang nhẹ nhàng tiến về phía trước. Đến Nguyễn Tố cũng bất giác bắt đầu cầu nguyện, cầu nguyện kỳ tích xuất hiện. Quý Minh Sùng nếu như có thể tỉnh lại, cái nhà này mới chân chân chính chính tốt lên.

 

Nguyễn Tố vào phòng, thừa dịp trong phòng vẫn còn một chút nắng, cô đẩy Quý Minh Sùng tắm mình dưới ánh mặt trời, cầm lấy tờ báo hôm nay ở trung tâm kiểm tra sức khỏe, vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc mà đọc lên.

 

Trung tâm kiểm tra sức khỏe có rất nhiều báo và tạp chí, cô thường lấy báo tài chính về.

 

Đối với một người ngoài ngành như cô, những bài báo tài chính này nhàm chán buồn tẻ đến đáng sợ. Vẫn là những tờ báo hoa hoa cỏ cỏ giới giải trí hấp dẫn người xem hơn.

 

Nhưng bất đắc dĩ, những sở thích của Quý Minh Sùng mà cô nghe ngóng được, không có một chút dính dáng đến giới giải trí.

 

Anh thích chơi golf, đấu kiếm và leo núi.

 

Trước đây anh vẫn là thiên tài giới kinh doanh trong miệng của mọi người.

 

Cô nghĩ, anh có lẽ rất có hứng thú đối với báo chí tài chính. Vì thế ngày thường, cô ngoại trừ nói với anh một vài chuyện nhỏ trong cuộc sống, thì cũng sẽ đọc vài tin tức tài chính cho anh. Có lúc cô cũng sẽ sưu tầm những câu chuyện cười kể cho anh nghe.

 

"Thị trường chứng khoán châu Âu và châu Mỹ đã bị 'mất m.á.u mạnh', từ dòng tiền trong tuần mà xem, ba loại cổ phiếu lớn của Mỹ tuần trước đã.."

 

Trong phòng vang lên thanh âm mềm nhẹ của người con gái trẻ, thoạt nhìn cứ như một bức tranh năm tháng tĩnh lặng.

 

Vào một buổi chiều cuối thu, người đàn ông nằm trên giường, cô gái ngồi bên cạnh anh. Trên tay cô cầm một tờ báo, ánh sáng mặt trời chiếu vào căn phòng. Căn phòng dường như ấm áp hơn mấy phần.

 

Nguyễn Tố không hiểu biết nhiều về tài chính, có lúc cô đọc một hồi, đến cách ngắt câu cũng không đúng.

 

Cô đọc những thuật ngữ chuyên môn đó, cảm thấy đầu lưỡi gần như thắt lại. Qua một lúc sau mới cam chịu đặt tờ báo xuống. Thân thể không tự giác mà hướng sát vào Quý Minh Sùng, vẻ mặt thống khổ mà nói: "Đầu đau quá, mấy thứ này quá buồn tẻ rồi, như thế nào sẽ có người thích xem loại báo chí này chứ. Thật không thể tin được.."

 

Mẹ Quý đứng ở ngoài cửa, bà nghe Nguyễn Tố nhỏ giọng oán giận, trên mặt cũng khó có được hiện ra ý cười.

Loading...