Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chỉ Muốn Bên Em - Chương 24

Cập nhật lúc: 2024-10-10 21:01:03
Lượt xem: 152

Cuộc sống bình thường không một gợn sóng trôi qua rất nhanh.

 

Khi Nguyễn Tố đến nhà họ Quý là cuối mùa hè, chớp mắt đã bước vào cuối thu. Trải qua thời gian vài tháng, Nguyễn Tố đã dần thích nghi với cuộc sống ở đây. Ngày mười hàng tháng là ngày phát lương. Vào ngày này, Nguyễn Tố sẽ nhận được tin nhắn thông báo của ngân hàng. 

 

Cô phát hiện tiền lương tháng này vậy mà nhiều hơn trước đây những ba trăm tệ. Sau khi cô hỏi qua tài vụ và cấp trên mới biết, bởi vì biểu hiện của cô rất tốt nên được tăng thêm tiền lương trước hạn. Hôm nay, bởi vì ba trăm tệ đó, cô vui mừng đi mua nửa con vịt quay, lại mua nấm tuyết. Gần đây khí hậu hanh khô, cứ cách mấy ngày cô lại hầm canh nấm tuyết một lần.

 

Dưới sự chăm sóc tỉ mỉ của cô, khí sắc của Quý Minh Sùng đã tốt hơn trước kia rất nhiều. Thậm chí lần trước đưa anh đi bệnh viện làm các loại kiểm tra, anh đã tăng thêm hai cân.

 

Bởi vì hai cân này, mẹ Quý bây giờ đã thân thiết với cô hơn trước một chút.

 

Khi Nguyễn Tố về đến nhà, Đậu Tương đã tan học trở về rồi, mẹ Quý sang nhà hàng xóm cùng bà Vương học đan áo len. Trong nhà không có người nào khác. Cô đi về hướng phòng ngủ, nghe thấy trong phòng truyền ra tiếng của Đậu Tương, liền kịp thời dừng lại bước chân.

 

Đậu Tương mỗi ngày đều sẽ nói chuyện với Quý Minh Sùng. Có lúc thời gian ngắn một chút, thằng bé kể một chút về tình hình ở nhà trẻ liền chui ra ngoài xem tivi. Có lúc thời gian dài một chút, hơn nửa tiếng, đó là lúc nó đang thổ lộ hết những chuyện phiền não ở trong lòng.

 

Trẻ con cũng có bí mật, Nguyễn Tố không hề có ý nghĩ muốn tìm tòi.

 

Nhưng cửa phòng không đóng, những lời Đậu Tương nói cũng truyền mấy câu đến bên tai cô.

 

"Chú, hôm sau là sinh nhật của con rồi.."

 

"Thực ra ở trên lớp, cũng không phải bạn nhỏ nào cũng tổ chức sinh nhật ở nhà trẻ. Con lừa Tiểu Mẫn nói rằng, sinh nhật của con là vào ngày thứ bảy."

 

Nguyễn Tố sửng sốt, cô chạy đến bên tờ lịch, quả nhiên mẹ Quý đã vẽ một vòng tròn màu đỏ đánh dấu ngày sinh nhật vào hôm sau.

 

Bây giờ ở nhà trẻ có lập ra một nhóm trao đổi, mẹ Quý không rành sử dụng wechat, vì vậy bà cũng không ở trong nhóm này. Mỗi lần trên lớp có chuyện gì, cô giáo sẽ trực tiếp gọi điện thoại cho mẹ Quý. Đậu Tương lại là một đứa trẻ hiểu chuyện, biết hoàn cảnh gia đình mình không tốt, sẽ không mở miệng nói với mẹ Quý cần tổ chức sinh nhật trên lớp. 

 

Đậu Tương đã học ở nhà trẻ hai năm, vẫn chưa từng tổ chức sinh nhật ở đó. Các giáo viên cũng sẽ không cưỡng chế, yêu cầu gia đình mỗi bạn nhỏ đều phải mua bánh kem vào ngày sinh nhật. Cô giáo của Đậu Tương cũng biết hoàn cảnh gia đình nó. Vào ngày sinh nhật của Đậu Tương, sẽ chuẩn bị cho nó một phần quà nhỏ, cũng không để cho các bạn khác biết.

 

Bởi vì các bạn nhỏ đều sẽ nghĩ gì nói đó. Bọn nhỏ nếu biết sinh nhật của Đậu Tương, khẳng định sẽ chúc mừng thằng bé. Nhưng đồng thời cũng sẽ hỏi Đậu Tương tại sao không có bánh kem.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-24.html.]

Điều này sẽ làm Đậu Tương xấu hổ, con nít cũng có lòng tự trọng.

 

Cô giáo mặc dù cũng đau lòng Đậu Tương, nhưng cũng không mua cho nó một cái bánh kem để cùng ăn chung với các bạn nhỏ trong lớp. Việc này nếu để lãnh đạo trong trường và các phụ huynh khác biết, thì không thích hợp lắm.

 

Còn mẹ Quý, trước đây mỗi ngày bà đều chăm sóc con trai, đã làm cho bà rất mệt. Bà tự nhiên cũng không kịp thời quan tâm đến suy nghĩ chân thật của Đậu Tương. Đậu Tương trước giờ cũng không vì việc này mà ầm ĩ. Vì vậy, vào ngày sinh nhật này, mẹ Quý xuất phát từ tâm lý sợ lãng phí, sẽ chỉ mua một miếng bánh nhỏ ở cửa hàng bánh kem cho Đậu Tương. Bà không ăn, Quý Minh Sùng cũng không thể ăn, chỉ có Đậu Tương ăn.

 

Nguyễn Tố tin rằng, nếu như mẹ Quý biết Đậu Tương mong muốn có một chiếc bánh kem to, nói thế nào bà cũng sẽ mua cho Đậu Tương.

 

Nhưng bây giờ để cho mẹ Quý biết.. dường như cũng chỉ làm cho người bà này tự trách vì đã sơ suất bỏ qua nhu cầu của cháu trai.

 

Nghĩ đi nghĩ lại, Nguyễn Tố quyết định giải quyết chuyện này trong yên lặng. Sau khi ăn tối, cô lấy cớ đi đổ rác để đến tiệm bánh kem gần tiểu khu, đặt một cái bánh kem lớn hai tầng, còn đi đến tiệm pizza đặt trước pizza và đồ ăn nhẹ.

 

Đợi đến ngày sinh nhật, Nguyễn Tố xin nghỉ mấy tiếng, tan làm sớm. Cô không trực tiếp xách bánh kem đến nhà trẻ, mà về nhà, muốn đón mẹ Quý cùng đi. Mẹ Quý nhìn thấy cô xách hộp bánh kem giải thích ý nghĩa, không khỏi ngây ra một lúc.

 

"Thì ra là như vậy." Mẹ Quý nói thầm một câu.

 

Sau khi hai người nhờ hàng xóm giúp đỡ, lúc này mới đi đến nhà trẻ.

 

Hôm qua Nguyễn Tố đã bàn bạc với cô giáo nhà trẻ rồi, cô giáo từ ngoài cổng đưa hai người vào phòng học.

 

Hôm nay Đậu Tương vui mừng đến điên rồi, thằng bé cho rằng sinh nhật hôm nay chỉ có một miếng bánh kem, không ngờ thím và bà nội mua một cái bánh kem lớn hai tầng đến, còn mua cả pizza, khoai tây chiên và coca.

 

Các bạn nhỏ trong lớp cũng vui cười đầy mặt, mọi người đều thích ăn sinh nhật nhất!

 

Mẹ Quý nhìn cháu trai hưng phấn đến đỏ bừng cả mặt, cũng bất giác cong cong môi.

 

Cô giáo nhà trẻ đứng bên cạnh mẹ Quý đột nhiên nói: "Bà nội Quân Đình, tôi lúc đầu còn tưởng Nguyễn tiểu thư là mẹ của Quân Đình, sau này thấy cô ấy trẻ như vậy, lại cảm thấy không giống."

 

Bởi vì cô giáo nhà trẻ nhắc đến Nguyễn Tố, mẹ Quý mới vô thức chuyển tầm mắt sang Nguyễn Tố, cô đang chia pizza cho bọn trẻ.

 

Nguyễn Tố ốm đi một chút. Có lúc mẹ Quý sẽ không nhịn được nghĩ, nếu như sự tốt bụng của cô gái này là giả, vậy cô ta cũng quá lợi hại rồi.

Loading...