Chỉ Muốn Bên Em - Chương 22
Cập nhật lúc: 2024-10-10 11:28:45
Lượt xem: 153
Trước khi họ ăn cơm đã cho Quý Minh Sùng ăn một ít thức ăn lỏng thông qua ống thông dạ dày. Chăm sóc người thực vật không phải là một việc nhẹ nhàng. Nếu như không mời người chăm sóc, trong nhà phải có người chăm sóc cả ngày. Căn phòng này đã được mẹ Quý sắp xếp lại như một phòng bệnh, có máy đo oxy trong máu, còn có nhiều thiết bị y tế khác nhau, lúc nào cũng có thể theo dõi dấu hiệu sinh tồn của Quý Minh Sùng.
Cô ngồi một bên, cầm khăn lông ấm lau tay cho Quý Minh Sùng. Thấy móng tay của anh dài rồi, cô lấy bấm móng tay trên tủ đầu giường, cẩn thận dịu dàng giúp anh cắt móng tay. Đôi bàn tay của anh rất đẹp, ngón tay thon dài, xương khớp tay rõ ràng. Nhìn tay của anh, cô tự nhiên nhớ đến chiếc nhẫn đã mua hôm nay, nghĩ nghĩ, vẫn là từ trong túi tìm ra một chiếc nhẫn kiểu cho nam, trịnh trọng mà đeo vào cho anh.
Chiếc nhẫn này hơi lớn một chút, nhưng lại rất hợp với anh. Anh luôn nằm trên giường, người rất dễ bị sưng lên, đeo nhẫn như vậy cũng tốt.
Cô và anh đeo cùng một kiểu nhẫn, hình như thật sự có chút ý nghĩa của vợ chồng rồi.
Khoản thời gian nghỉ phép này trôi qua rất nhanh, Nguyễn Tố cũng quen thuộc với hoàn cảnh quanh đây rồi, biết được rau củ ở siêu thị nào tươi ngon, cũng biết trái cây ở tiệm trái cây nào ngon hơn. Mẹ Quý rất hiếm khi chủ động nói chuyện với cô, Đậu Tương đối với cô càng ngày càng thân thiết hơn. Cô ở trong căn nhà cũ nát ba phòng này cũng trôi qua rất dễ chịu.
Nguyễn Tố làm việc trong một chuỗi trung tâm kiểm tra sức khỏe, thời gian làm việc của trung tâm kiểm tra sức khỏe rất thích hợp với cô. Cô làm ở khu vực lấy máu, mỗi tuần được nghỉ một ngày, ngày chủ nhật không cần phải đi làm. Ngoài ra, trung tâm kiểm tra sức khỏe cũng có yêu cầu về thời gian, trên cơ bản 10 giờ ngừng lấy máu. Mỗi ngày chưa đến năm giờ chiều có thể tan làm, nhưng đồng thời, thời gian vào làm của cô cũng phải sớm hơn người khác.
Cô và mẹ Quý về mặt thời gian cũng phối hợp rất tốt, đạt thành sự đồng thuận.
Khi cô đi làm, mẹ Quý sẽ chăm sóc Quý Minh Sùng. Sau khi cô tan làm cho đến buổi làm việc hôm sau, trong khoảng thời gian này cô sẽ chăm sóc Quý Minh Sùng.
Đối với Nguyễn Tố mà nói, cuộc sống bây giờ có mệt một chút, nhưng trong lòng cô trước nay chưa từng cảm thấy thỏa mãn và mãn nguyện đến thế.
Đậu Tương vẫn đi học mẫu giáo, mỗi ngày đều có xe đưa đón, thường ngày không cần phải phí quá nhiều tâm tư chăm sóc cho nó. Nhưng đợi đến tháng chín năm sau nó lên tiểu học, có lẽ cuộc sống của bọn họ sẽ bận rộn hơn.
Hôm nay là chủ nhật, Nguyễn Tố không phải đi làm, sáng sớm đã thức dậy đi siêu thị mua xương heo chuẩn bị hầm canh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-22.html.]
Mẹ Quý cùng với bà Vương nhà hàng xóm hẹn nhau lên mái nhà phơi chăn, hai người tuổi tác tương đương, tính khí giống nhau, nói chuyện hợp tới mức có thể đi cùng với nhau.
Bà Vương cảm khái nói: "Con dâu nhà bà không còn gì để nói, thật là một cô gái tốt!"
Hai nhà rất gần nhau, nhà họ Quý có sự thay đổi, bà Vương sớm đã nhìn thấy.
Mẹ Quý chỉ cười cười, không có tiếp lời. Nguyễn Tố bây giờ cũng không tệ, nhưng đến cùng bên trong là người như thế nào, đó không phải là chuyện một hai tháng có thể nhìn ra được.
Bà Vương vốn đang khen Nguyễn Tố đảm đang thế nào, đến lúc sắp xuống lầu, lại là câu chuyện vừa chuyển, hạ giọng nói: "Người chị em, tôi không xem bà là người ngoài, nên mới nói với bà lời đáng ghét này, bà đừng để ý. Cô gái nhà nào cũng không dễ dàng, Nguyễn Tố này vẫn là cô gái trẻ tuổi như hoa."
Mẹ Quý cười: "Trong lòng tôi biết rõ."
Bà Vương thở dài nhẹ nhõm: "Tôi sợ bà nghĩ sai, chúng ta đều là phụ nữ, tự nhiên sẽ đau lòng cô gái này. Tôi nhìn không nổi người mẹ chồng tra tấn con dâu, đương nhiên, những người con dâu không tôn trọng mẹ chồng cũng không tốt lành gì. Nhưng bà và Nguyễn Tố, rốt cuộc cũng không phải thực sự là mẹ chồng và con dâu đúng không?"
Nguyễn Tố và mẹ Nguyễn đúng là không thể tính là mẹ chồng con dâu.
Tuy Nguyễn Tố đã làm hôn lễ với Quý Minh Sùng, nhưng ai cũng biết, Quý Minh Sùng là người thực vật. Nguyễn Tố và anh càng là trước đây chưa từng gặp qua nhau, chưa từng sống chung với nhau. Quý Minh Sùng nếu như tỉnh lại thì còn tính, nếu như không tỉnh lại để cô gái như hoa như ngọc như Nguyễn Tố ở trong cái nhà này cả đời, vậy thì cũng quá không thích hợp rồi.
Vì vậy, bây giờ ai cũng biết Nguyễn Tố là "vợ" của Quý Minh Sùng, nhưng cũng không có ai xem chuyện này là thật.
Mẹ Quý nhẹ gật đầu, bà đều sống đến tuổi này rồi, bà biết dưa hái xanh không ngọt. Nguyễn Tố này nếu là người tốt, cô dù đồng ý chăm sóc con trai bà cả đời, bà cũng sẽ không đáp ứng, đây là hại cô. Nguyễn Tố này nếu là có dụng tâm kín đáo, vậy bà giữ người ở nhà họ Quý ngốc cả đời, đến cuối cùng cũng kết thành thù hận, làm không khéo không chừng sẽ gây ra họa cho nhà mình. Cái gọi là sự ích kỷ hy vọng có một người có thể luôn đợi con trai bà, cuối cùng vẫn là không thể có.