Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chỉ Muốn Bên Em - Chương 184

Cập nhật lúc: 2024-11-10 21:27:38
Lượt xem: 39

"Đoán chừng người khác sẽ nghĩ, Minh Sùng là con của mẹ, mẹ chắc chắn là hướng về nó, kỳ thật không phải." 

 

Mẹ Quý lắc đầu: "Mẹ năm nay đã hơn sáu mươi, sống nhiều năm như vậy, mẹ biết, con gái dễ chịu thiệt thòi hơn đàn ông. Tố Tố, con cần phải thời thời khắc khắc nhớ kỹ một chuyện, đó chính là đối với đàn ông mà nói, điều quan trọng nhất mãi mãi cũng không phải là tình cảm, thậm chí có là hôn nhân đi nữa. Minh Sùng khẳng định là có ưu điểm, nó rất có lòng cầu tiến, nhân phẩm cũng không quá tệ, năng lực kiếm tiền nó cũng có. Nhưng nó cũng có rất nhiều khuyết điểm. Nó là người rất hiểu biết bản thân, từ nhỏ đến lớn dù là học tập hay là trong công tác, nó cũng có thể làm đến tốt nhất. Người như vậy sẽ kiêu ngạo, con cũng có thể hiểu thành là tự đại."

 

Nguyễn Tố lẳng lặng nghe.

 

"Đàn ông đều rất giảo hoạt. Có thể người đó lúc đang theo đuổi con, sẽ tận lực che dấu bản tính của mình, khuyết điểm của mình. Một khi con khăng khăng một mực, cùng người đó kết hôn, hắn liền sẽ lộ ra bản tính. Có thể bây giờ nhìn thấy khả năng người đó rất tốt, nhưng sau khi kết hôn, hắn liền sẽ đem thói quen trong công tác ra dùng trong sinh hoạt." 

 

Mẹ Quý lại nói: "Có lẽ, hắn sẽ chẳng tôn trọng ý kiến của con, có lẽ, hắn sẽ cảm thấy bản thân kiếm được nhiều tiền hơn so với con, ở bên ngoài được người kính ngưỡng hơn so với con. Hắn liền không tự giác bay lên, nói không chừng sẽ còn cho mình là người kiếm tiền chủ lực trong nhà, từ đó khinh thị, coi nhẹ sự nỗ lực của con trong gia đình. Mẹ không dám hứa chắc con của mẹ sau khi cưới sẽ không thay đổi thành dạng đàn ông như vậy."

 

"Tố Tố, năm đó khi nhà họ Nguyễn muốn kết thông gia cùng nhà họ Quý, mẹ đã nói với Minh Sùng, bây giờ mẹ cũng muốn nói với con." 

 

Mẹ Quý dừng một chút: "Có người kết hôn là môn đăng hộ đối, xuất phát từ kết hợp lợi ích. Có người kết hôn là vì tìm người sống qua ngày tháng. Nhưng mẹ hi vọng con của mẹ, có thể cùng người nó thích thật sự, người đó cũng thích nó, làm bạn cả đời. Tố Tố, mẹ nói với con nhiều như vậy, chỉ là muốn nói cho con, mẹ sẽ không ủng hộ hoặc là cổ vũ nó nghĩ biện pháp để ở bên con. Mẹ hi vọng cuối cùng người đi cùng với con, là người do chính con lựa chọn, là người mà con thật sự yêu thích. Bất luận người đó là ai, mẹ đều sẽ ôm quan điểm của minh đi xem kỹ hắn, dù đó có là con của mẹ chăng nữa. Đây chính là cam kết ngay từ đầu của mẹ với con, xem con là con gái của mẹ mà đối xử."

 

* * *

 

Lời mẹ Quý nói, Nguyễn Tố vẫn nghe lọt được.

 

Thẳng thắn mà nói, áp lực tâm lý của cô rất nhỏ.

 

Dù sao ban đầu cô tới nhà họ Quý, là bởi cuộc hôn ước kia. Cô lo lắng hành động của Quý Minh Sùng, sẽ ảnh hưởng đến quan hệ giữa cô và nhà họ Quý. Lời của mẹ Quý, giống như một liều thuốc trợ tim, làm Nguyễn Tố rất nhanh liền bình tĩnh lại.

 

Trước ngày dời nhà đi, Nguyễn Tố lúc tan làm nhận được tin nhắn Quý Minh Sùng gửi tới.

 

Quý Minh Sùng: 【Chuyến bay buổi chiều, trước tám giờ tối có thể về đến nhà. 】

 

Nguyễn Tố cầm điện thoại đến phòng thay quần áo đổi quần áo của mình.

 

Cô còn đang suy nghĩ, nên trả lời tin nhắn này như thế nào.

 

Đây là hai ngày trở lại đây, lần đầu anh gửi tin nhắn Wechat cho cô.

 

Giao diện Wechat còn dừng lại trên nội dung nói chuyện phiếm trước đây.

 

Lúc đó, cô còn gọi anh là anh hai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-184.html.]

 

Sự chuyển biến vi diệu này, làm cô phải cúi đầu sửa lại ghi chú tên anh trên Wechat.

 

Nguyễn Tố đứng ở một bên, ấn mở khung trò chuyện, đang chuẩn bị gửi một cái biểu cảm nhe răng cười qua, Mã Văn đi qua đây, đùa giỡn đụng cô một cái, tay cô trượt đi, cuối cùng gửi đi lại là cái biểu cảm thẹn thùng.

 

Nguyễn Tố: "..."

 

Trên Wechat cô sử dụng tới tấp biểu cảm thẹn thùng cùng nhe răng cười.

 

Đương nhiên, cái biểu tình thẹn thùng này cho tới bây giờ cô chưa từng gửi đi cho phái nam.

 

Cứ như vậy, phong cách khung trò chuyện Wechat trong một giây trở nên quỷ dị.

 

Quý Minh Sùng: 【Chuyến bay buổi chiều, trước tám giờ tối có thể về đến nhà. 】

 

Nguyễn Tố: 【 thẹn thùng / biểu tình】

 

Còn may Wechat có chức năng rút trở về!

 

Cô luống cuống tay chân chuẩn bị rút trở về, lại nhìn thấy trên giao diện biểu thị "Đối phương đã nhận được."

 

* * * Anh thấy được rồi?

 

Cô tranh thủ thời gian rút về.

 

Sau khi rút về, bên phía anh vẫn còn "Đã nhận được".

 

Đợi đến khi cô đi ra khỏi phòng thay quần áo, điện thoại di động của cô rốt cục vang lên một tiếng, là tin nhắn anh gửi tới.

 

Quý Minh Sùng: 【 Anh chưa thấy gì hết. 】

 

Khóe miệng Nguyễn Tố giật một cái, mặt không đổi sắc đưa điện thoại di động thả lại trong túi. Nào ngờ được lúc đi ra trung tâm kiểm tra sức khoẻ, nhìn thấy một người đứng ở cửa.

 

Một người không xa lạ gì cũng không tính là quen thuộc.

 

Vị thư ký Bạch kia của Lâm Hướng Đông.

Loading...