Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chỉ Muốn Bên Em - Chương 180

Cập nhật lúc: 2024-11-10 11:13:51
Lượt xem: 40

Nguyễn Tố cũng không phải là người trì độn.

 

Từ nhỏ đến lớn, người theo đuổi cô rất nhiều. Nhất là sau khi lên đại học, cô được rất nhiều người theo đuổi, cũng được chứng kiến không ít mánh khóe. Tại sao không cùng ai yêu đương chứ, một mặt là không gặp được người cô thích, một phương diện khác là không có thời gian yêu đương.

 

Thư tình thu đến mỏi tay, trong lúc học đại học thời điểm khoa trương nhất, sáng sớm có thể nhận được đồ ăn sáng từ năm sáu người tặng.

 

Có người bày nến hình trái tim ở dưới ký túc xá của cô, còn ôm ghita hát tình ca.

 

Có người vào lễ Giáng Sinh sẽ giả làm ông già Noel tặng quà cho cô.

 

Có người còn ở trên diễn đàn trường học tỏ tình với cô.

 

Chính bởi vì từng cảm nhận sự theo đuổi cùng yêu thương từ người khác như vậy, cho nên cho dù cô chưa từng trải qua yêu đương, cũng luyện thành người đàn ông nào có tâm tư như vậy với cô, cô cũng có thể nhìn một cái là đoán ra được.

 

Phản ứng giờ này khắc này của Quý Minh Sùng, còn có câu nói kia, toàn bộ đều biểu hiện ra, anh có tâm tư khác với cô.

 

Nói thật, cô có chút mộng bức.

 

Cũng may trước đó cô đã phát giác ra loại quan hệ anh em giữa anh và cô không giống với Nguyễn Thụ Dương, cũng phát giác hai người cùng ở chung dưới một mái nhà là không thích hợp. Nếu không, lúc này có thể cô sẽ kinh ngạc rất lâu cũng không nói ra lời.

 

Từ trước đó, trong lòng cô, đã không cảm thấy anh giống với anh trai Nguyễn Thụ Dương, nên dự định bất quá là về sau cố gắng xem anh như là anh họ nội hoặc là anh họ ngoại mà đối xử..

 

Cô rất nhanh liền lấy lại tinh thần.

 

Vô thức lui về sau một bước, đây là tư thái phòng thủ.

 

Quý Minh Sùng trong lúc nhất thời không biết là nên vui hay nên buồn. Vui là vì, giờ khắc này cô coi anh là người đàn ông cần phải phòng bị. Buồn là vì, cô thông minh như vậy, từ lúc nói câu nói kia ra miệng, quan hệ giữa hai người liền không thể giống như trước đây.

 

Cũng tốt, trước nay anh cầu mong không phải là một người em gái.

 

Quý Minh Sùng cũng không biết sau câu nói "Đừng rời xa anh" anh nên nói cái gì, có lẽ coi như trước đó đã suy nghĩ sẵn trong đầu, giờ khắc này cũng nói không nên lời.

 

Sau một hồi trầm mặc, Nguyễn Tố mở miệng trước, nhẹ giọng hỏi anh: "Ăn cơm tối chưa?"

 

Thế giới của người trưởng thành chính là như vậy.

 

Không đáp ứng, chính là biến tướng của cự tuyệt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-180.html.]

Quý Minh Sùng cũng không thất vọng, anh biết cô còn chưa thích anh, bây giờ có thể nói sang chuyện khác, đã là bao dung rồi.

 

Nếu cô đã không nguyện ý, cũng vô thức cự tuyệt trong lời nói, vậy anh cũng không cần lại nói thêm gì nữa.

 

"Chưa." Thanh âm của anh vẫn còn có chút khàn khàn.

 

Dưới bối cảnh như vậy, đối diện quảng trường còn đang khàn cả giọng hô: "Quý Minh Sùng, ngươi không phải là người!"

 

Nguyễn Tố muốn cười, một giây sau liền muốn làm ra biểu tình mỉm cười, nhưng cô lại áp chế khóe môi: "Vậy.."

 

Quý Minh Sùng lúc này mới kịp phản ứng: "Ừ, có hơi ồn ào."

 

Anh lấy điện thoại ra gọi cho cậu trai trẻ kia.

 

Thanh âm cậu trai trẻ ở trong điện thoại đều khàn đến không nghe được, nhưng vẫn nhảy cẫng lên nói: "Đại ca, tôi tính giờ rồi, hai mươi phút ha."

 

"Ừm." Quý Minh Sùng nhìn Nguyễn Tố: "Gửi tài khoản cho tôi."

 

Cậu trai trẻ: "Gia, đại ca, lần sau có hoạt động như thế này, thì tìm tôi a, tôi giọng lớn, cổ họng khỏe."

 

Quý Minh Sùng: "..."

 

Nguyễn Tố đưa Quý Minh Sùng đến một cửa hàng cháo gần khách sạn, gọi cho anh cháo hải sản cháo và thức ăn.

 

Quý Minh Sùng thật sự đói bụng rồi, anh cả ngày hôm nay, cũng chỉ vội vàng ăn bữa ăn trên máy bay, anh cúi đầu húp cháo ăn và thức ăn.

 

Nguyễn Tố ngồi đối diện anh, một tay chống cằm nhìn bài trí trong cửa hàng. Lúc này đã qua giờ cơm, trong cửa hàng ông chủ và bà chủ đang lảm nhảm việc nhà, rất vụn vặt cũng rất ấm áp, khiến người ta phải hâm mộ. Cô đột nhiên nói ra: "Trước khi tốt nghiệp, nghĩ đến sau này mình nhất định có thể làm nên chuyện lớn. Sau khi tốt nghiệp rồi, ngược lại cảm thấy thời gian bình thường một chút cũng tốt. Con người em, không có chí hướng lớn như vậy, cũng biết năng lực của mình ở đâu, cho nên, không sợ anh chê cười, em hiện tại muốn nhất chính là có thể có một tổ ấm nhỏ ấm áp thuộc về chính mình. Mỗi ngày ăn ngon một chút, trôi qua vui vẻ một chút, vận khí tốt cũng muốn tìm một người đôi bên đều thích nhau làm bạn cả đời, giống như bọn họ vậy."

 

Ánh mắt của cô rơi vào trên người ông bà chủ tiệm.

 

Quý Minh Sùng nghe được lời nói này cũng không bất ngờ.

 

Anh và cô là hai loại người khác biệt hoàn toàn, cô ở trong lòng anh, vốn đã là một điều ngoài ý muốn. Anh biết rõ bản thân cũng không phải là kiểu người mà cô sẽ thích.

 

Sự cự tuyệt của cô, cũng giống như con người cô vậy, ôn nhu lại thể diện.

 

"Ừ, anh biết." Quý Minh Sùng cúi đầu nhìn tôm trong chén: "Làm bạn cả đời, anh cũng muốn tìm một người đôi bên cùng thích nhau."

 

Nguyễn Tố rốt cục nhìn về phía anh, gật đầu cười.

Loading...