Chỉ Muốn Bên Em - Chương 138
Cập nhật lúc: 2024-10-31 21:38:53
Lượt xem: 85
Dù là như vậy, ông cũng chỉ nhìn chiếc xe kia rời đi, cũng không có ý đuổi theo, tay cũng không nhịn được mà run rẩy.
Sau khi Nguyễn Tố lên xe, trầm mặc một hồi lâu, trong ánh nhìn ân cần quan tâm của Quý Minh Sùng mà mở miệng.
Cô nói: "Nhà họ Nguyễn vô tình vô nghĩa, người cha ruột kia của em càng là tiểu nhân nịnh bợ. Hôm nay em đã nói rõ ràng với ông ấy, về sau ông hẳn sẽ không tới tìm anh. Nếu quả thật có một ngày như vậy, cũng hi vọng anh không phải bởi vì em, mà đi làm chuyện mình không muốn làm. Đây không phải là chuyện em muốn nhìn thấy, em cũng sẽ không vui vẻ. Có thể chứ?"
Quý Minh Sùng ừ một tiếng, hai tay của anh khoác lên trên đầu gối, ánh mắt nặng nề rơi ở trên người cô: "Anh nhớ rồi."
Anh vốn dĩ muốn nói với cô, anh và cha anh là người khác biệt hoàn toàn.
Có thể lời đến khóe miệng lại cảm thấy không có ý nghĩa.
Suy nghĩ kỹ một chút, hình như trong lòng cô, bị cô hiểu lầm thành người giống như ba anh, cũng không phải là một chuyện xấu.
Về phần anh vì sao lại nghĩ như vậy, vấn đề này anh cũng không có suy nghĩ sâu xa.
-
Sau khi Nguyễn Mạn biết Quý Minh Sùng tỉnh lại đồng thời còn cùng Tấn Uyên hợp tác khai thác hạng mục, cả người đều không khỏe.
Mấy ngày nay, cô ta buổi tối đều ngủ không được, thậm chí cũng bắt đầu hoài nghi ký ức của mình có phải đã sai lầm ở chỗ nào hay không. Rõ ràng kiếp trước cho đến lúc cô ta chết, Quý Minh Sùng cũng không có tỉnh lại a!
Đến cùng là chuyện gì đã xảy ra?
Đến cùng là xảy ra rủi ro ở chỗ nào?
Chuyện cho tới bây giờ, Nguyễn Mạn kinh nghi chưa định, chuyện Quý Minh Sùng thức tỉnh, tựa như là một quả b.o.m quăng vào trong nội tâm cô ta, nổ đến cô ta đã không có năng lực suy nghĩ.
Người trùng sinh sợ nhất cái gì?
Chính là sợ sự việc sẽ đi hướng không theo dự đoán của chính mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-138.html.]
Tinh thần Nguyễn Mạn hoảng hốt, Lâm Hướng Đông cũng không khá hơn cô ta bao nhiêu, mấy ngày nay anh ta cũng sứt đầu mẻ trán. Hôm nay, anh ta tan tầm sớm muốn trở về nghỉ ngơi một chút, suy nghĩ lại tiếp theo nên làm gì, trong thư phòng lại nhận được điện thoại của chú anh ta gọi tới.
Bình thường tranh quyền bên trong gia tộc, cũng không thiếu người trợ uy hò hét. Lâm Hướng Đông đi đến hôm nay, khẳng định cũng không ít người ủng hộ, người chú này chính là một trong số đó.
Người chú này cùng Lâm Hướng Đông thảo luận một chút chuyện gần nhất, trước khi ngắt điện thoại, lại chua chát nói: "Hướng Đông, con đã gọi ta một tiếng chú, vậy con liền nghe lời người trưởng bối này. Trước đó con cùng Nguyễn tiểu thư tình đầu ý hợp, chúng ta cũng không muốn phản đối, ai mà không hi vọng con sống tốt chứ, nhưng bây giờ tình huống đã khác rồi. Anh trai con bên kia có ba vợ hỗ trợ, còn có anh rể xuất lực, con tốt nhất vẫn nên suy tính một chút, đính hôn với một tiểu thư có thể mang đến trợ lực cho con, nếu không còn tiếp tục như vậy, cái vị trí kia của cha con là ai ngồi, thật đúng là khó nói!"
Nếu là lúc trước, chú anh ta cho ra loại đề nghị này, Lâm Hướng Đông khẳng định là không nghe. Nhưng đúng như chú anh ta nói vậy, tình hình bây giờ không như trước.
Trong lòng người đàn ông, cuối cùng vẫn là sự nghiệp quan trọng nhất.
Anh ta do dự một chút: "Con và Mạn Mạn đã đính hôn rồi."
Nguyễn Mạn biết tâm tình Lâm Hướng Đông không tốt, vì để cho anh ta vui vẻ, cũng vì chứng minh quyết định của mình là chính xác, cô ta không muốn nghĩ đến chuyện Quý Minh Sùng, liền cố ý vào bếp hầm canh ngọt đưa tới cho anh ta. Nào biết được vừa đi đến cửa, liền nghe được lời này.
Người chú kia tiếp tục thuyết phục: "Lễ đính hôn kia của con, cha con cũng không đến, chẳng lẽ con còn không biết ông ấy có ý gì? Chú gần đây nghe được, lão thái thái nhà họ Chu đoán chừng liền hai năm này, không yên lòng về cháu gái, trưởng bối nhà họ Chu cũng ở trong vòng tìm hiểu. Thím con cùng vị kia nhà họ chu là bạn đánh bài, tiểu thư nhà họ Chu kia thật sự là không phải chọn, nếu con có ý tứ này, chú liền cùng thím con giúp con tính toán một chút!"
Lâm Hướng Đông nhíu mày: "Chu gia, ai?"
Anh ta cũng không phải là cảm thấy rất hứng thú với mấy cái này, đến cả những thiên kim tiểu thư trong vòng kia cũng không quen biết, một chốc một lát cũng không nhớ tới Chu tiểu thư mà chú anh nói tới là ai.
"Nhà họ Chu còn chưa gả chồng, chính là Chu Vũ Lam kia."
"Chu Vũ Lam?"
Khi Nguyễn Mạn đứng ngoài cửa nghe đến cái tên này từ miệng Lâm Hướng Đông, cả người ngây ngốc tại chỗ.
Lập tức, cô ta cảm thấy một trận phát lạnh, giống như là đưa thân vào trong hầm băng, cô ta không nhịn được mà run rẩy.
Nếu như cô ta nhớ không lầm, kiếp trước Lâm Hướng Đông đích thật là cùng Chu Vũ Lam đính hôn.
Lúc ấy cô ta cũng là nghe người khác nhắc đến, nói Lâm Hướng Đông vì cầu hôn Chu Vũ Lam, tất cả đèn cao ốc Lâm thị chiếu sáng chuyển động những mấy ngày. Bon họ đều nói hai người là trai tài gái sắc, thần tiên quyến lữ, làm cho người khác ngưỡng mộ không thôi.
Kiếp này cô ta đã dùng trăm phương ngàn kế để ở bên Lâm Hướng Đông, chẳng lẽ còn không thay đổi được kết cục như vậy sao?