Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chỉ Muốn Bên Em - Chương 130

Cập nhật lúc: 2024-10-30 11:31:16
Lượt xem: 56

Ngày hôm sau, Lâm Hướng Đông chủ động gọi điện thoại cho Trợ lý của Tấn Uyên, muốn hẹn thời gian cùng ăn cơm đàm luận.

 

Trong điện thoại, trợ lý rất khách khí từ chối: "Giám đốc Lâm, thật ngại quá, Tấn tổng hai ngày nay có việc bận, không có thời gian gặp khách ăn cơm. Lần sau Tấn tổng có thời gian, tôi sẽ liên lạc với anh."

 

Chuyển biến bất thình lình như vậy, Lâm Hướng Đông có một loại dự cảm không tốt.

 

Rõ ràng hôm qua đã hẹn nhau cùng nhau ăn cơm nói chuyện, kết quả từ miệng người khác nghe được, Tấn Uyên luôn đúng giờ vậy mà lại lỡ hẹn. Ngày hôm sau lại liên lạc với ông không được, bữa cơm này tức thì bị kéo dài thời hạn, ngay cả xác định thời gian gặp lại cũng không có. Lâm Hướng Đông ngẫm nghĩ một hồi, hỏi: "Trợ lý Trương, phải chăng chúng tôi có chỗ nào tiếp đãi không chu đáo, thất lễ với Tấn tổng?"

 

"Không có, sự chân thành của quý công ty cả tôi và Tấn tổng đều cảm nhận được, chẳng qua Tấn tổng mấy ngày nay thật không thể phân thân. Xin giám đốc Lâm thông cảm."

 

Mặc dù trợ lý Trương nói anh ta và công ty không liên quan, nhưng Lâm Hướng Đông vẫn có chút không yên lòng. Sau khi cúp điện thoại chỉ ngồi ở trong phòng làm việc suy nghĩ chuyện này có mấy loại khả năng.

 

Nếu như có thể, anh ta cũng rất muốn tìm người đi điều tra Tấn Uyê đến cùng đã gặp phải chuyện gì, nhưng vừa cầm điện thoại lên anh ta lại đặt xuống trở lại.

 

Tấn Uyên mặc dù không phải người địa phương, địa bàn của ông ở phía Nam, nhưng không có nghĩa ở nơi này đến một mối quan hệ ông cũng không có.

 

Nghe nói con người Tấn Uyên làm việc khiêm tốn, nếu như bị ông phát giác được, anh ta đang điều tra ông, chỉ sợ đàm phán hợp tác không thành, ngược lại sẽ kết thêm thù.

 

Lâm Hướng Đông còn đang vì việc này buồn phiền, thì chủ tịch Lâm ở bên ngoài đã gọi tới.

 

Không cần chủ tịch Lâm truy hỏi, Lâm Hướng Đông đã đem sự tình nói thật: "Hôm qua con tìm trợ lý của Tấn tổng hẹn thời gian ăn cơm, mọi thứ đều chuẩn bị xong, món ăn cũng là khẩu vị mà Tấn tổng thích. Nhưng không hiểu sao, về sau trợ lý Tấn tổng gọi điện thoại tới, nói Tấn tổng có việc gấp không thể tới. Hôm nay con lại liên hệ với trợ lý của ông ấy, trợ lý nói mấy ngày nay đều không có thời gian."

 

"Như thế thật kỳ lạ." Chủ tịch Lâm và Tấn Uyên từng quen biết, so với Lâm Hướng Đông ông càng hiểu rõ Tấn Uyên hơn: "Nhưng mà cũng không sao, nghe nói lần này ông ấy đưa mẹ theo đến, lão nhân gia lớn tuổi, có thể đi đứng không tiện. Tạm thời có việc cần điều chỉnh thời gian hẹn gặp cũng có thể lý giải."

 

Lâm Hướng Đông vâng một tiếng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-130.html.]

Nghe ba anh ta nói như vậy, anh ta cũng yên tâm.

 

"Hướng Đông, lần này ba và anh con đều có việc đi không được, nhiệm vụ liên hệ Tấn Uyên giao cho con. Hạng mục đàm phán thành công hay không không quan trọng, quan trọng là tạo được mối quan hệ với Tấn Uyên. Kế hoạch sắp tới của công ty con cũng biết, tiếp theo muốn khai thác tại thành phố phía Nam, nếu như có thể hợp tác với Tấn Uyên, đối với công ty cũng có sự trợ giúp rất lớn."

 

Kỳ thật chủ tịch Lâm hoàn toàn đem cơ hội cho đứa con trai mà ông coi trọng nhất. Ông hiểu rõ Tấn Uyên là một người không tệ. Đây cũng là một cửa khảo nghiệm năng lực của Hướng Đông, nếu như Hướng Đông có thể tạo mối quan hệ với Tấn Uyên, về sau hạng mục phía Nam và cả công ty đều chuẩn bị giao cho anh ta. Nếu như Hướng Đông làm hỏng việc này, vậy hướng phát triển tiếp theo của anh ta, ông vẫn phải cân nhắc thêm.

 

Lâm Hướng Đông cũng hiểu rõ tính toán của ba anh ta, bằng không anh ta cũng không buông công việc trong tay xuống, trong thời gian làm việc còn đi phỏng đoán tâm tư của Tấn Uyên.

 

Một bên khác, Nguyễn Mạn không nhận được điện thoại của bộ giao thông gọi tới, cô ta thở phào nhẹ nhõm một hơi. Xem ra bà lão kia chắc là không có chuyện gì, bằng không đã sớm tìm tới cô ta rồi.

 

Quý Minh Sùng cũng không ngờ tới trợ lý Tấn Uyên vậy mà lại chủ động tìm tới công ty.

 

Mới đầu, Quý Minh Sùng cũng cảm thấy vị trợ lý này có chút quen mắt, về sau trợ lý chủ động tự giới thiệu, giải thích với anh: "Quý tổng, hôm qua chúng ta mới gặp ở bệnh viện, chẳng qua khi đó đang có việc gấp, không kịp đến chào hỏi."

 

Giờ Quý Minh Sùng lúc này mới hiểu ra, thần sắc không khỏi bất ngờ.

 

Tất cả mọi chuyện quá khéo rồi, bà lão Nguyễn Tố cứu hôm qua vậy mà là Tấn lão phu nhân. Nếu như chuyện này bị người có lòng khuếch đại lên, nếu như Tấn Uyên nghi ngờ, có thể hay không hoài nghi đây là Nguyễn Tố và anh cùng dàn dựng lên? Anh ngược lại không quan trọng, chủ yếu anh không muốn việc này liên lụy đến Nguyễn Tố.

 

Nguyễn Tố là xuất phát từ lòng tốt mới cứu người, nếu như cô biết mình bị người ta hiểu lầm, trong lòng chẳng phải rất khó chịu sao?

 

Trợ lý Trương tựa hồ nhìn ra được sự lo lắng của Quý Minh Sùng, vội vàng giải thích: "Quý tổng, chỉ sợ ngài không nhớ rõ, tám năm trước, Quý thị và Tấn thị từng có tiếp xúc, cũng là muốn hợp tác một hạng mục. Chẳng qua hạng mục này về sau không đàm phán thành công, nhưng Tấn tổng chúng tôi rất tán thưởng nhân phẩm của ba và anh trai anh. Chuyện ngày hôm qua, bất kể là lão phu nhân hay Tấn tổng, đều không có hiểu lầm. Chuyện này xin anh yên tâm, chúng tôi sẽ không hiểu lầm ý tốt của Nguyễn tiểu thư."

 

Quý Minh Sùng lúc này mới cảm thấy an tâm một chút.

 

Anh muốn hợp tác với Tấn Uyên, cũng rất hi vọng có thể tiếp nhận hạng mục Danh sơn này, nhưng không có nghĩa anh sẽ dùng những chiêu thức hạ lưu kia, huống chi còn là nhằm vào một bà lão.

 

Anh là một thương nhân, anh bị người khác hiểu lầm là chuyện thường xảy ra, nhưng anh không hi vọng ý tốt của Nguyễn Tố bị người ta hiểu lầm.

Loading...