CHỈ MỘT KHOẢNH KHẮC ĐỂ YÊU - Chương 10 (cuối): Open ending
Cập nhật lúc: 2025-11-01 07:17:34
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/70ByQbCbPw
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
(Mở đầu bằng tiếng nhạc cổ điển nhẹ nhàng, tiếng piano du dương. Âm thanh môi trường: Tiếng lật sách, khí học thuật và tĩnh lặng.)
Một Năm Sau. Đại học Princeton, Hoa Kỳ.
Phòng thí nghiệm Toán ứng dụng rộng lớn, nơi tụ hội những thiên tài hàng đầu thế giới, giờ đây là nơi việc quen thuộc của Hạ Nguyệt. Cô, với tư cách là trẻ tuổi nhất từng nhận chương trình Tiến sĩ danh dự, trở thành một huyền thoại.
Hạ Nguyệt một màn hình lớn, đó là mô hình phức tạp của thuật toán "Tối Ưu Hóa Rủi Ro Phi Tuyến Tính". Công trình mà cô và Lâm Kiệt cùng tạo giờ đây ứng dụng rộng rãi trong các lĩnh vực tài chính, an ninh mạng, và cả y học.
Cô thành lời hứa của . Cô sống, và cô tỏa sáng.
Tuy nhiên, cô còn là Hạ Nguyệt của ngày xưa. Cô là một thiên tài hảo, một cỗ máy logic. Cô chuyện bằng dữ liệu, tư duy bằng logic. Chỉ Lý Trí của cô luôn duy trì ở mức 95%, đúng như lời tiên tri của Hệ Thống.
(Tiếng hệ thống: Ký chủ Hạ Nguyệt: Lý Trí 95%. Cảm xúc: 5%. Ổn định.)
"Nguyệt," một giọng tiếng Anh vang lên. Đó là Giáo sư Edward, cố vấn của cô. "Em vẫn dành quá nhiều thời gian cho công thức cũ đó. Nó hảo . Em nên bắt đầu dự án tiếp theo: 'Sự Vô Cảm Trong Trí Tuệ Nhân Tạo'."
Hạ Nguyệt , đeo cặp kính gọng bạc mà cô bắt đầu dùng từ ngày hôm đó.
"Em xin , Giáo sư. Em vẫn đang tìm kiếm một logic nhỏ," cô đáp, giọng bình tĩnh, một chút d.a.o động.
"Lỗi logic ư? Công thức cứu sống hàng nghìn và mang về hàng tỷ đô la. Không nào ."
"Sự hảo... luôn là một rủi ro tiềm ẩn lớn nhất," Hạ Nguyệt khẽ , nhắc chính lời của Lâm Kiệt.
Cô Lâm Kiệt c.h.ế.t vì sự hảo. Vì loại bỏ cảm xúc, chỉ còn logic thuần túy, và logic đó tự hủy hoại khi thể dung chứa "tình yêu", một khái niệm phi logic.
Hạ Nguyệt giữ lời hứa sống sót. Cô giữ ký ức. cô cũng xây dựng Đường Biên An Toàn của riêng : sống mà cảm xúc, để tránh tổn thương nữa.
(Âm thanh môi trường: Tiếng chuông nhà thờ xa xăm. Không khí se lạnh của mùa thu.)
Sáng Chủ Nhật. Công viên trung tâm thành phố.
Hạ Nguyệt hiếm khi rời phòng thí nghiệm. hôm nay là một ngày đặc biệt. Đó là ngày kỷ niệm một năm cô và Lâm Kiệt trốn học, xem bộ phim 'Eternal Sunshine of the Spotless Mind' ở cầu thang thoát hiểm cũ kỹ.
Cô một chiếc ghế đá, cầm trong tay chiếc USB lạnh lẽo chứa đựng công trình chung của họ. Nước mắt thể rơi, nhưng nỗi đau vẫn sắc bén như ngày đầu.
Bỗng nhiên, một giọng vang lên, tiếng Việt, trầm ấm, quen thuộc.
"Em vẻ đang cần một ly cà phê nóng đấy, Hạ Nguyệt."
Tim Hạ Nguyệt như ngừng đập. (Tiếng hệ thống: Cảnh báo! Nhịp tim: 160 bpm. Lý Trí: Giảm nhanh. Nhận dạng đối tượng: Không xác định.)
Cô chậm rãi .
Một đàn ông đó. Cao ráo, mặc chiếc áo khoác da màu đen, tóc dài, che một phần trán. Anh đeo kính, và đôi mắt... đôi mắt màu xanh lục quen thuộc đó vẫn cô, nhưng sự lạnh lùng của Lâm Kiệt "cũ", mà là một vẻ hỗn loạn, hưng phấn, và đầy tò mò.
Anh giống Lâm Kiệt đến 99%.
"Anh là ai?" Hạ Nguyệt hỏi, giọng cô lạc .
Người đàn ông mỉm , một nụ tinh quái, hảo, nhưng quen thuộc.
" là một kẻ phá vỡ đường biên," đáp. " tìm kiếm em lâu, Hạ Nguyệt của vị trí 1."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-mot-khoanh-khac-de-yeu/chuong-10-cuoi-open-ending.html.]
Anh đưa tay . Trên cổ tay một vết sẹo mờ.
"Tên là Phong Kiệt."
Hạ Nguyệt c.h.ế.t lặng. Phong Kiệt. Không Lâm Kiệt.
"Em... em hiểu," cô thốt lên.
Phong Kiệt nhún vai. "Thuật toán Tối Ưu Hóa Rủi Ro Phi Tuyến Tính của hai ... nó một lỗ hổng nhỏ. Đó là lý thuyết mà em và Lâm Kiệt về sự hỗn loạn."
"Anh... Lâm Kiệt?"
" là một phần của . Hay lẽ, là một phần của ," Phong Kiệt cô, ánh mắt lấp lánh sự tinh quái. "Gia đình Lâm Kiệt một quy tắc: nếu Lâm Kiệt thất bại, Lâm Kiệt sẽ xóa khỏi hồ sơ, và em sinh đôi của , Phong Kiệt, kẻ bí mật đưa khỏi gia tộc vì quá nổi loạn và vô kỷ luật, sẽ đưa để thế. để tránh rủi ro, họ xóa thông tin cá nhân của Lâm Kiệt và lập trình thành một cỗ máy hảo để thế . ..."
Anh chỉ vết sẹo cổ tay .
"... hảo. giữ một thứ duy nhất mà Lâm Kiệt bao giờ : Sự Hỗn Loạn Của Kẻ Phá Vỡ."
"Anh trốn thoát khỏi sự lập trình của họ?"
"Không. chấp nhận nó, và đó tự tay phá vỡ nó từ bên trong. Lâm Kiệt c.h.ế.t vì quá hảo, vì thể chấp nhận rủi ro lớn nhất là tình yêu. Còn , sống vì là sự hỗn loạn, và thấy em, sự hỗn loạn tuyệt vời nhất của ."
Phong Kiệt cầm tay cô, bàn tay ấm áp.
"Anh hy sinh để tạo Hòn Đảo An Toàn cho em. Giờ đây, đến để đưa em khỏi đó."
Hạ Nguyệt đôi mắt . Mọi logic trong đầu cô đều sụp đổ. Mọi sự hảo mà cô cố gắng xây dựng suốt một năm qua đều tan vỡ.
"Anh... gì?"
" em. sự hỗn loạn của em. chúng cùng tiếp tục con đường mà thể hết," Phong Kiệt rạng rỡ. "Chẳng em là gương vỡ , và bao giờ lành ? Tuyệt vời. đến đây để xây một con đường mới từ những mảnh vỡ đó."
Phong Kiệt cúi sát tai cô, thì thầm bằng chất giọng quen thuộc của Lâm Kiệt ngày xưa.
"Em dám trốn học với , Hạ Nguyệt?"
Hạ Nguyệt nhắm mắt . Nước mắt lăn dài. Lần đầu tiên một năm, cô .
(Tiếng hệ thống: Lý Trí: 50%. Cảm xúc: 50%. Thiết lập Cân Bằng. Khởi động Kịch bản Mới: Tình Yêu Của Sự Hỗn Loạn.)
Hạ Nguyệt mở mắt. Cô , nụ đầu tiên một năm đau khổ, một nụ hỗn loạn và tuyệt vời.
"Được. Chúng sẽ ?"
"Một nơi thành tích, kỳ vọng, và Đường Biên Hoàn Hảo."
Phong Kiệt nắm c.h.ặ.t t.a.y cô.
"Chúng sẽ tìm một Đường Biên Mới, Hạ Nguyệt. Nơi mà tình yêu... là một logic."
- HOÀN -