CHỈ MỘT KHOẢNH KHẮC ĐỂ YÊU - Chương 1: Định mệnh bắt đầu từ vị trí kế cuối
Cập nhật lúc: 2025-11-01 06:03:25
Lượt xem: 6
(Mở đầu bằng tiếng quạt trần đều đều, chậm rãi. Âm thanh môi trường: Tiếng bút "sột soạt", khí mùa hè oi ả.)
Năm học lớp 11. 11A1.
là Hạ Nguyệt. Vị trí của trong lớp 11A1, lớp chọn hàng đầu của Học viện Ánh Sao, luôn cố định ở vị trí thứ 51 tổng 52 học sinh.
là kẻ dốt nát. Ngược . là một thiên tài. thể đạt điểm tuyệt đối ở bất kỳ bài kiểm tra nào. . ghét sự hảo, ghét sự sắp đặt và càng ghét cái ngưỡng mộ giả tạo từ những tự nhận là tinh hoa. Vị trí 51 là một lời tuyên bố lời: ở đây, nhưng thuộc về các .
Chiếc áo sơ mi đồng phục trắng tinh biến thành một mớ hỗn độn. Tay áo xắn cao, cổ áo bung cúc cùng. Áo khoác da đen vắt hờ lưng ghế, và tai chụp tai màu xám bạc luôn sẵn sàng để chặn bất kỳ âm thanh vô nghĩa nào.
"Hạ Nguyệt, em cô ?"
Giọng cô giáo chủ nhiệm, cô Chi Mai, vang lên. Nó mang một sự mệt mỏi đầy kiên nhẫn, thứ kiên nhẫn mà cô chỉ dành cho những học sinh thuộc dạng "nan giải" như .
chậm rãi kéo tai xuống. "Em ."
"Tốt. Hôm nay là ngày đầu tiên của học kỳ mới. quyết định đổi bộ chỗ . Lần , sẽ sắp xếp theo nguyên tắc bắt cặp."
Cả lớp ồn ào. Học sinh 11A1 luôn thích thú với những đổi, miễn là nó ảnh hưởng đến thành tích của họ.
nhếch mép. Bắt cặp? Chắc chắn sẽ đẩy với tên mọt sách nào đó cần "truyền lửa" hoặc một cô gái ngoan hiền cần "chăm sóc". chỉ mong cạnh cửa sổ, nơi thể ngắm thế giới bên ngoài mà phiền.
"Người đầu tiên," cô Chi Mai cất giọng, "là Lâm Kiệt."
(Âm thanh môi trường: Tiếng xì xào ngưỡng mộ, tiếng bàn ghế xê dịch.)
Lâm Kiệt.
Cái tên đó là một định nghĩa hảo cho sự hảo mà căm ghét. Cậu là vị trí 1 tuyệt đối của trường, năm thứ ba liên tiếp.
Cậu chỉ giỏi, mà còn trai một cách áp đảo. Mái tóc nâu hạt dẻ luôn cắt tỉa gọn gàng, chiếc sơ mi đồng phục phẳng phiu một nếp nhăn. Cặp kính gọng bạc luôn phản chiếu ánh sáng một cách tri thức. Cậu luôn mang theo một cuốn sổ nhỏ ghi chép thứ, từ công thức vật lý đến lịch trình ăn uống. Lâm Kiệt là một bức tượng điêu khắc , mỉm và hài lòng tất cả .
Và bây giờ, đang bước về phía .
. Cậu đang cạnh bàn học của , ánh mắt xanh lục nheo , nhưng nụ vẫn giữ nguyên vẻ lịch thiệp.
"Nguyệt," cô Chi Mai , giọng cô đầy ẩn ý, "Em sẽ cùng bàn với Lâm Kiệt. Hai em sẽ cùng học tập và giúp đỡ lẫn ."
Cả lớp gần như nín thở. Sự kết hợp giữa Vị Trí Số 1 và Vị Trí Số 51. Đó là bắt cặp, đó là một vụ nổ thiên hà.
Đặc biệt, Tô Tuyết, lớp trưởng và là cô gái luôn thứ hai Lâm Kiệt (và cũng là công khai thích Kiệt nhất), đang bằng ánh mắt sắc lạnh như d.a.o găm. Tô Tuyết, cô gái mang vẻ dịu dàng của một tiểu thư nhà giàu, là hình mẫu xanh điển hình. Cô luôn giả vờ quan tâm đến khác, nhưng ánh mắt lúc nào cũng chứa đầy sự tính toán. Cô rõ ràng đang nghĩ: Con nhỏ cá biệt dám cạnh Lâm Kiệt ?
nhếch mép đáp trả Tô Tuyết bằng một cái nháy mắt thờ ơ.
Lâm Kiệt gì, chỉ cúi xuống thu dọn sách vở của . Hắn chuyển bộ "gia tài" học thuật của sang bên cạnh : chồng sách dày cộp, hộp bút chì màu sắc sặc sỡ và chiếc máy tính Casio mới cứng.
"Chào Hạ Nguyệt," Lâm Kiệt lên tiếng. Giọng trầm ấm, dễ chịu, nhưng một sự kiên định lạ lùng. "Chúng sẽ bạn cùng bàn trong học kỳ . Mong giúp đỡ."
dựa lưng ghế, khoanh tay. " cần giúp đỡ. Và cũng bạn. Anh đừng ồn là ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-mot-khoanh-khac-de-yeu/chuong-1-dinh-menh-bat-dau-tu-vi-tri-ke-cuoi.html.]
Sự thẳng thừng của khiến vài học sinh rụt cổ . Mọi đều dễ động .
Lâm Kiệt thì . Cậu bối rối, tức giận. Cậu chỉ mỉm , nụ đó là sự lịch thiệp xã giao nữa, mà là một sự thách thức nhẹ nhàng.
" em cần giúp đỡ, Nguyệt. cần sự giúp đỡ của em."
cau mày. "Anh cần gì ở một kẻ thứ 51?"
Lâm Kiệt hạ giọng, chỉ đủ để thấy. " cần em phá vỡ sự hảo của . quá hảo, đến mức sắp phát điên ."
(Tiếng bút lông "xoẹt xoẹt" giấy. Âm thanh môi trường: Tiết học bắt đầu, khí nghiêm túc.)
Đó là một câu cực kỳ thông minh. Hắn dùng điểm yếu của bản để tiếp cận .
Lâm Kiệt. Khi tập trung giảng, ánh mắt trở nên sắc bén và lạnh lùng. Không còn sự dịu dàng của nam thần nữa, mà là sự tập trung đáng sợ của một thợ săn.
thầm khẩy. Lâm Kiệt, nghĩ là duy nhất đeo mặt nạ ?
lấy cuốn sách "Lịch sử chiến tranh Trung Cổ" từ cặp (một cuốn sách liên quan đến chương trình học) và đặt nó lên bàn, chắn ngang giữa hai . Đó là đường biên của .
"Anh phá vỡ sự hảo của ?" thì thầm, . "Vậy thì đừng . Đừng hỏi bất cứ điều gì. Và đừng cố gắng lôi khỏi vị trí 51."
"Nếu thì ?"
"Thì sẽ đảm bảo hối hận vì cạnh ."
Lâm Kiệt đáp. Thay đó, nhẹ nhàng mở cuốn sổ tay, gì đó xoay cuốn sổ về phía .
Trên trang giấy trắng tinh, bằng nét chữ ngay ngắn, dứt khoát:
"Hạ Nguyệt. sẽ chỉ em. sẽ học cách yêu thích sự bất khuất của em. Và chấp nhận sự hối hận. Chỉ cần em cho một cơ hội để ở vị trí ."
Bên dòng chữ đó, dùng một chiếc bút chì màu đỏ, vẽ một đường kẻ ngang, chia đôi trang giấy thành hai phần đều.
Phần lớn hơn: Lâm Kiệt (Số 1). Phần nhỏ hơn, hẹp hơn: Hạ Nguyệt (Số 51).
Và đó, vẽ một mũi tên màu xanh nối liền hai phần đó, với dòng chú thích: Đường Biên Đã Phá Vỡ (The Boundary Broken).
sững sờ. Sự táo bạo, sự chân thành và sự tính toán ... Nó giống như Lâm Kiệt mà . Hắn chỉ là một học bá. Hắn là một chiến lược gia, và , một Hạ Nguyệt luôn tự cho là bất khuất, dường như gặp đối thủ đầu tiên trong đời.
liếc Tô Tuyết. Cô đang chằm chằm về phía , ánh mắt đầy ghen ghét và nghi ngờ. Cô thể thấy cuộc đối thoại của chúng , nhưng cô thể cảm nhận mối liên kết nguy hiểm đang nảy sinh.
đặt cuốn sách chiến tranh xuống, che dòng chữ của Lâm Kiệt. Được thôi, Lâm Kiệt.
lấy chiếc bút bi của , gạch một đường mạnh dòng chữ "Đường Biên Đã Phá Vỡ" và lên đó bằng nét chữ nguệch ngoạc, cá tính của : "Đường Biên Vĩnh Viễn Không Lành." (Foreshadowing the sad ending).
sang Lâm Kiệt, nụ môi mang đầy vẻ thách thức. "Anh chỉ còn một học kỳ để chứng minh là kẻ nhàm chán như nghĩ. Anh nên bắt đầu ngay ."
(Tiếng hệ thống: Tiếng chuông reo kết thúc tiết học, nhưng chỉ vang lên trong tai Hạ Nguyệt. Âm thanh kéo dài, báo hiệu một sự khởi đầu thể tránh khỏi.)