Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 346

Cập nhật lúc: 2025-11-11 05:02:10
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Hoa đào núi Yến Về nở , hai ngày nữa chúng cùng du xuân nhé!”

 

Nguyệt Dao khúc khích: “Được.”

 

Trịnh Lâm Thần và Lăng Kiêu từ biệt , cũng lượt lên xe ngựa.

 

Hoài Ninh lúc mới mãn nguyện buông rèm xe xuống, hai cỗ xe ngựa cũng rời .

 

Hoài Ninh vẫn còn lẩm bẩm: “Rừng đào nhất Yến Kinh thành chính là ở núi Yến Về. Rừng đào mười dặm, bộ sườn núi đều là hương hoa đào. Chờ thêm hai tháng nữa, còn đào ngọt để ăn. mấy ngày nay hoa đào đang nở rộ, hái ít cánh hoa, Nguyệt Dao hương liệu, còn thể ủ rượu hoa đào nữa.”

 

Trịnh Lâm Thần yên tĩnh lắng , khóe môi khẽ nhếch, dường như quen với việc nàng ngớt.

 

Nàng nhiều, từ khi thành hôn, nàng dần dần dỡ bỏ phòng với , cả ngày chuyện hết. Trên Quốc công phủ đều cẩn trọng lời ăn tiếng , e sợ sai một chữ.

 

Cũng chỉ nàng, giống như con chim khách nhỏ, cả ngày ríu rít ngừng.

 

“Ta sẽ mang Vân Tê cùng, Vân Tê nhất định cũng sẽ thích rừng đào đó!”

 

Trịnh Lâm Thần liếc con gái vẫn đang say ngủ trong lòng , khẽ nhíu mày: “Vậy cùng công chúa.”

 

Hoài Ninh bỗng nhiên vui, trừng mắt: “Chàng ý gì? Chẳng lẽ nghi ngờ chăm sóc cho Vân Tê?”

 

Trịnh Lâm Thần im lặng: “Ta chỉ là cùng công chúa thôi.”

 

“Hừ! Chàng đừng hòng lừa , yên tâm, lúc nào cũng lấy nửa điểm tin tưởng !”

 

Trịnh Lâm Thần: “…”

 

Xe ngựa dừng ở cửa Quốc công phủ, Hoài Ninh tức giận đùng đùng xuống xe , Trịnh Lâm Thần ôm con theo .

 

Người hầu quen nên đều cúi đầu vờ như thấy. Dù thì công chúa dăm ba bữa nổi giận với thế tử, bọn họ từ kinh ngạc ban đầu đến bây giờ quen đến chai sạn.

 

“Công chúa, Thế tử.”

 

Vú nuôi vội vàng tiến lên, đón lấy Vân Tê.

 

Trịnh Lâm Thần dặn dò một câu: “Trưa nay con bé ăn mấy miếng, nhiều nhất nửa canh giờ nữa nhớ đ.á.n.h thức con bé dậy cho ăn.”

 

Vú nuôi vội đáp: “Vâng ạ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-346.html.]

 

Vú nuôi bế đứa trẻ xuống, mới rảo bước nhanh, đuổi kịp Hoài Ninh.

 

Hoài Ninh vẫn còn giận dỗi, đầu thèm .

 

Trịnh Lâm Thần từ trong tay áo lấy một gói điểm tâm, đưa cho nàng.

 

“Bánh hoa đào mới lò của Trần Ký.”

 

Hoài Ninh chớp chớp mắt, đôi mắt khẽ sáng lên, nhưng vẫn nuốt nước bọt, kìm chế : “Bánh hoa đào thì gì lạ? Nhà ai mà ? Hai ngày nữa lên núi Yến Về hái hoa đào, tự cũng .”

 

Trịnh Lâm Thần mở lớp giấy dầu , để lộ mấy chiếc bánh hoa đào bên trong. Bánh nhuộm màu hồng nhạt từ nước hoa đào, nặn thành hình cánh hoa, ánh nắng lấp lánh ánh sáng trong veo, thấy mềm mại ngon miệng.

 

Hoài Ninh đến thẳng mắt, nuốt nước bọt, giằng co mấy giây, liền vươn tay nhón một chiếc: “Bánh hoa đào thật.”

 

Trịnh Lâm Thần khẽ cong môi: “Điểm tâm của Trần Ký xưa nay vẫn ngon, món mới cũng luôn sáng tạo.”

 

Hoài Ninh cho bánh miệng, vị ngon nàng híp cả mắt , hừ nhẹ một tiếng: “Bây giờ cũng rành mấy tiệm điểm tâm ở kinh thành quá nhỉ.”

 

“Ừ, thích ăn.”

 

Trước đây ăn những thứ . Từ khi công chúa về phủ, phát hiện nàng cực kỳ thích ăn điểm tâm, mỗi nàng giận, hễ đồ ăn ngon là thể dỗ . Bởi ba năm qua, các tiệm điểm tâm ở Yến Kinh thành , đều lòng.

 

Hoài Ninh ăn điểm tâm, quả nhiên quên luôn chuyện giận dỗi ban nãy, hưng phấn : “Sư phụ của Trần Ký là danh trù mời từ Giang Nam về, tự nhiên là khác . mà Thái Ký cũng ngon lắm, chỉ là kiểu dáng bằng, nhưng vị thì chẳng thua kém Trần Ký chút nào!”

 

Hoài Ninh hễ nhắc tới mấy món thể thao thao bất tuyệt.

 

Trịnh Lâm Thần yên lặng lắng , thỉnh thoảng gật đầu, nàng hưng phấn kể vanh vách, trong lòng cũng khẽ thở phào, xem là hết giận .

 

Chàng thuận thế đề nghị: “Hôm nào núi Yến Về, cùng công chúa, hái nhiều hoa đào một chút, chúng về tự bánh hoa thử xem.”

 

Hoài Ninh nghĩ nghĩ, trong tay còn cầm bánh hoa đào đưa, cảm giác “ăn của thì nể nang”, nên cũng miễn cưỡng gật đầu: “Vậy cũng .”

 

mà…” Hoài Ninh chút rối rắm nhíu mày.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Nàng với Nguyệt Dao là nàng và Trịnh Lâm Thần nước sông phạm nước giếng, giờ thể cùng lên núi hái hoa đào ? Như chẳng sẽ khiến Nguyệt Dao hiểu lầm ?

 

“Sao ?” Trịnh Lâm Thần hỏi.

 

 

Loading...