“Điện hạ ngài cũng là bất đắc dĩ, điện hạ cùng nương nương nhiều năm phu thê, trong lòng để ý nhất vẫn là nương nương.”
“Ta hôm nay thấy Lăng hầu nghĩa vô phản cố chống lưng cho Nguyệt Dao, quyết tuyệt cự tuyệt lời cầu xin Hầu phủ của Tào Trúc Tâm, mới hiểu thì những chuyện đó cũng thể cự tuyệt.”
Thái tử phi kéo kéo khóe môi: “Từ cũng nghĩ, trong lòng là , nguyện ý chịu đựng những thứ . hôm nay đầu , trong lòng thật sự ? Hắn cũng từng vì mà kiên định một , cho dù chỉ là một .”
“Chúng quen từ niên thiếu, lẽ lúc đính hôn với là , cũng giống thể cùng khác cử án tề mi.”
“Là lòng tham, luôn cho rằng nên giống như yêu mà yêu . Hiện giờ mới hiểu , chỉ đang yêu , chỉ là thói quen yêu mà thôi.”
Một năm nay cùng Triệu lương tranh đấu gay gắt, bỗng nhiên biến thành trò .
“Nương nương đừng những lời ủ rũ như , điện hạ dù cũng là Thái tử, nương nương là Thái tử phi mà.”
Thái tử phi ngước mắt, một đôi con ngươi thanh tỉnh: “ , bổn cung là Thái tử phi. Bổn cung Thái tử phi hơn một năm, cho đến hôm nay mới , nên thế nào cho một vị Thái tử phi.”
Sáng sớm hôm .
Quân Hầu phủ.
Lăng Kiêu xốc rèm lên, duỗi tay cầm lấy ly nước mật ong ấm giữ ấm trong lồng hấp đặt ở mép giường.
Một tay đem Nguyệt Dao từ trong chăn gấm vớt , dựa lồng n.g.ự.c , đem chén nhỏ đưa đến bên môi, uống một ngụm, cúi đầu hôn lên môi nàng, chậm rãi mớm cho nàng.
Nàng còn đang ngủ say, theo thói quen giãy giụa một chút, nếm vị nước mật ong ngọt thanh, mới thuận theo, mặc đút. Đại khái là thật sự khát, đầu lưỡi còn l.i.ế.m liếm lên môi , hấp thu nhiều hơn.
Sự trêu chọc chủ động bất ngờ của nàng, ánh mắt cứng , thể mới bình phục bỗng nhiên nữa sôi trào. Hắn bóp chặt gáy nàng, hung hăng hôn lên môi nàng.
“Ưm…”
Nàng kêu lên một tiếng, chút thở nổi, lông mi run rẩy, dường như tỉnh .
Hắn khắc chế buông nàng , thèm hôn hôn lên cánh môi sưng đỏ của nàng.
Lại mở mắt, thấy chiếc cổ thon dài của nàng đầy những dấu hôn tinh tinh điểm điểm, áo ngủ kéo trong lúc giãy giụa, cũng thể thấy những dấu vết để làn da trắng nõn.
Đêm qua bắt nạt nàng quá tàn nhẫn, trời gần sáng mới buông tha nàng.
Hiện tại tiện chọc nàng nữa, bằng sợ là thật sự sẽ nổi giận với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-328.html.]
Hơn nữa hôm nay còn việc , thể chậm trễ. Chính là bởi vì cửa nhanh, đút cho nàng chút nước mật ong, nàng tỉnh ngủ sẽ đau họng. Ai nàng ngủ mà còn quyến rũ .
Nàng hiện tại là càng ngày càng dính .
Hắn hôn hôn má nàng, nàng nhíu mày, mặt xoay . Hắn lúc mới đem nàng thả trong chăn gấm. Nàng vùi mặt chăn, đó xoay đưa lưng về phía .
Hắn kéo chăn xuống cho nàng một chút, nữa đắp cẩn thận, lúc mới xoay xuống giường.
Nàng là mệt rã rời, lúc mí mắt cũng mở. Hắn mặc đồ chỉnh tề, qua loa rửa mặt chải đầu, liền lập tức cửa.
Đi tẩm viện, Kiếm Sương liền đuổi kịp bước chân Lăng Kiêu: “Hầu gia, trong cung mới tới, là bệ hạ tuyên Hầu gia cung yết kiến.”
Lăng Kiêu thần sắc lãnh đạm: “Bệ hạ ?”
“Chuyện hôm qua ầm ĩ quá lớn, thể nào . Nghe , Gia Mẫn huyện chúa giờ phút cũng cung.”
Kiếm Sương , cũng chút lo lắng: “Chỉ sợ hiện tại Gia Mẫn huyện chúa ở mặt bệ hạ lóc . Chuyện …”
Chuyện , thật đúng là Hầu gia đuối lý.
Hôm nay tiến cung, sợ là dễ dàng xong việc.
Lăng Kiêu lạnh lùng nhếch môi: “Để .”
Lăng Kiêu bước nhanh khỏi phủ môn, gã sai vặt dắt ngựa chờ sẵn. Hắn xoay lên ngựa, trực tiếp phóng , bụi bay mù mịt.
Vào hoàng cung, thẳng đến Hàm Nguyên Điện.
Theo tiểu thái giám một tiếng thông truyền: “Tuyên Lăng hầu yết kiến!”
Lăng Kiêu cất bước , chắp tay hành lễ: “Thần, tham kiến bệ hạ.”
Hoàng đế mắng: “Ngươi còn mặt mũi tới gặp trẫm!”
Lăng Kiêu giương mắt đảo qua, lúc thấy Tào Trúc Tâm đang quỳ một bên lặng lẽ rơi lệ.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Hoàng đế còn chỉ mũi mắng: “Ngươi xem ngươi đều chuyện gì?! Trẫm luôn luôn tín nhiệm ngươi nhất, đối với ngươi ủy thác trọng trách, việc triều chính thấy ngươi hỏng bao giờ, ai ngờ ngươi suốt ngày rối rắm trong đám nữ nhân!”