Trịnh Lâm Thần khom lưng, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đanh , vặn lướt qua nàng, duỗi tay nhặt lên một tấm khăn lụa trắng đặt giường hỉ.
Hắn thẳng , rời xa. Hoài Ninh thở hắt một , thấy tấm lụa trắng trong tay , cũng chút ngốc.
“Đây là cái gì?” Nàng hỏi.
“Ngày mai trưởng bối xem.” Trịnh Lâm Thần thẳng là cái gì.
Hắn cầm lấy khăn đặt lên bàn, tùy tay cầm lấy một con d.a.o nhỏ, xắn ống tay áo lên, cầm d.a.o rạch một đường cánh tay , m.á.u tươi theo cánh tay chảy xuống, nhỏ giọt lên tấm lụa trắng.
Hoài Ninh trợn to hai mắt, nhịn hỏi: “Cha ngươi vì cái gì xem loại đồ vật ?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Trịnh Lâm Thần ngước mắt, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ khiếp sợ của nàng, thanh âm vẫn như cũ trầm tĩnh: “Cái thể chứng minh chúng viên phòng.”
Hoài Ninh nhíu mày mấy giọt m.á.u đỏ tươi nhỏ khăn lụa, mặt thêm vài phần đồng tình: “Viên phòng ngươi chảy nhiều m.á.u ?”
Thật đáng sợ.
May mà nàng chảy.
Trịnh Lâm Thần im lặng một lát: “Ừm.”
Hắn lấy khăn tay của lau khô cánh tay, đó đè miệng vết thương cầm máu.
Hắn đem tấm lụa cầm lên, đưa cho Hoài Ninh: “Sáng mai đặt ở giường, sẽ ma ma tới thu.”
Hoài Ninh trịnh trọng gật gật đầu, đem khăn lụa thu cất kỹ.
Sau đó Trịnh Lâm Thần liền tự đến giường nệm, mặc nguyên y phục ngủ.
Hoài Ninh thấy chuyện gì khác, cũng yên tâm , trở về giường. Tâm tình vốn thấp thỏm bất an, dường như cũng bình hơn phân nửa. Thành hôn, lắm, nhưng cũng tệ lắm.
Nàng mở mắt , trộm liếc Trịnh Lâm Thần, nhắm mắt , giống như ngủ .
Người , giống như cũng khá dễ chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-327.html.]
Hoài Ninh yên tâm, cảm thấy mỹ mãn nhắm mắt , nặng nề ngủ .
Thẳng đến khi tiếng hít thở đều đều vang lên, Trịnh Lâm Thần chậm rãi mở mắt, tiểu cô nương đang co ngủ say giường, thần sắc khó đoán.
Đêm xuân ngủ, một ngày xảy quá nhiều chuyện, cũng chú định quá nhiều khó thể giấc ngủ.
Huyện chúa phủ.
“Huyện chúa đừng lo lắng, bệ hạ sẽ tự chủ cho huyện chúa. Huyện chúa chính là công thần lập công lớn, hôm nay thanh danh hủy, huyện chúa là hại, thời điểm mấu chốt , bệ hạ nhất định sẽ để chuyện giải quyết gì.”
Tào Trúc Tâm ở giường bên cửa sổ, đôi mắt đỏ bừng, sắc mặt tái nhợt: “ , dường như cũng tình nguyện…”
Nàng từ cho rằng đối với nàng ít nhất là chút tình cảm, rốt cuộc cứu mạng nàng, đối với nàng, cũng tuyệt tình như những khác. Nàng chỉ là phủ mà thôi, cự tuyệt như .
“Khẳng định là do Khương thị xúi giục. Khương thị vì kiêng kị huyện chúa như ? Nhất định cũng là vì cảm giác nguy cơ. Huyện chúa hiện giờ là tiến Hầu phủ, Khương thị là tân thê, Hầu gia dỗ dành nàng một chút cũng là hợp tình hợp lý. huyện chúa Hầu phủ, sẽ là cục diện gì, còn khó lắm!”
Nha , trấn an: “Cứ như vị Triệu lương đang thịnh sủng ở Đông Cung hiện giờ, lúc mới Đông Cung cũng Thái tử điện hạ để ý ? Sau khi thị tẩm liền giống nữa. Huyện chúa đừng nản lòng, Hầu gia đối với huyện chúa cũng là tình ý.”
Tào Trúc Tâm ngơ ngẩn ngoài cửa sổ, nắm chặt khăn tay, việc đến nước , nàng sớm đường lui. Hiện giờ dù bất chấp tất cả, cũng tiến Hầu phủ!
Chỉ cần Hầu phủ, hết thảy liền sẽ giống nữa.
Đông Cung, giờ phút đêm, nhưng Ngọc Đường Điện vẫn như cũ đèn đuốc sáng trưng.
“Nương nương, ban đêm lạnh, cẩn thận nhiễm hàn khí.” Cung nữ cầm một kiện áo choàng tới khoác thêm cho Thái tử phi.
Thái tử phi ở cửa tẩm điện, dựa khung cửa, những vì rải rác bên ngoài, thần sắc buồn bã.
Cung nữ nhịn : “Hôm nay điện hạ vốn dĩ là tới chỗ nương nương, nương nương vì từ chối? Này chẳng là bạch bạch tiện nghi cho Triệu lương ? Sau nàng càng kiêu ngạo!”
Thái tử phi chút uể oải: “Tới thì thế nào? Hôm nay tới, ngày mai cũng là đến chỗ nàng .”
“Nương nương…”
“Thanh Hà, chỉ là chút chán .” Thái tử phi kéo kéo khóe môi, “Ta cùng Thái tử dỗi một thời gian dài, cùng Triệu lương tranh đấu trong tối ngoài sáng nhiều thế , từ cảm thấy đây là những gì đáng chịu. tới hôm nay mới phát hiện, thì cũng thể chịu những uất ức .”