Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 326

Cập nhật lúc: 2025-11-11 05:01:49
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hắn đầu liếc nàng một cái, con ngươi đen khóa chặt nàng: “Nàng .”

 

Nguyệt Dao liếc mắt một cái liền thấy sự u tối sâu thấy đáy trong mắt , trong đầu “ong” một tiếng, nháy mắt hiểu “chuyện gì”.

 

Nguyệt Dao tức hộc máu: “Ngươi phát điên cái gì!”

 

Hắn yên bước chân, túm tay nàng về phía , nàng đ.â.m lồng n.g.ự.c , thanh âm khàn khàn: “Không nàng quyến rũ ?”

 

Nguyệt Dao trợn to hai mắt, nàng quyến rũ khi nào?!

 

Vừa lúc Kiếm Sương vội vàng đ.á.n.h xe ngựa tới, dừng ở mắt bọn họ: “Hầu gia, phu nhân.”

 

Lăng Kiêu một tay bóp chặt eo nàng, trực tiếp ôm nàng lên xe ngựa.

 

Nguyệt Dao giãy khỏi , liền đem nàng ấn ở đùi , một tay ôm vòng lấy vòng eo thon của nàng, cúi đầu, hô hấp nặng nề phả bên tai nàng: “Ở đây là về nhà ?”

 

Nguyệt Dao cả lông tơ nháy mắt dựng , đột nhiên ngẩng đầu, đ.â.m một đôi mắt đen ngập tràn d.ụ.c niệm chút che giấu của , phiếm lên ánh sáng xanh sâm hàn mà u tối.

 

Hắn ở trạng thái , chuyện gì cũng .

 

Nguyệt Dao nuốt nuốt nước miếng, nén giận: “Về nhà.”

 

Hắn cong môi, hôn hôn vành tai đỏ hồng của nàng, cảm thấy mỹ mãn.

 

Nàng càng ngày càng để ý , sẽ để ý nữ nhân khác nạp , sẽ lo lắng sinh khí mà dỗ , còn sẽ chủ động quyến rũ .

 

Hắn nên đối xử với nàng một chút, hơn nữa một chút.

 

Sắc trời dần tối, Quốc công phủ khách khứa tan hết, cũng dần dần khôi phục yên tĩnh.

 

Đêm khuya yên tĩnh, lụa đỏ trong phủ vẫn còn treo cao, mãn nhãn hỉ khí dương dương, chỉ là giờ phút còn ồn ào như ban ngày, ngược khiến chút quen.

 

Hoài Ninh giường, cung nữ giúp nàng đội khăn voan, nàng rũ mắt chằm chằm ngón tay đặt ở đầu gối, trong lòng vẫn còn chút yên.

 

Sự ồn ào ban ngày che giấu khí thế kiêu ngạo, giờ phút lẻ loi một ở nơi xa lạ , sự hoảng hốt cũng chỗ che giấu.

 

“Thế tử.”

 

Ngoài cửa truyền đến tiếng nha vấn an.

 

Hoài Ninh bỗng nhiên nín thở, như lâm đại địch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-326.html.]

 

Cửa phòng đẩy , tiếng bước chân nặng nề mà thong thả đến gần. Hoài Ninh từ khăn voan thấy vạt áo bào đỏ tới gần, đến mặt nàng.

 

“Công chúa.” Hắn thanh âm thanh nhuận, nhanh chậm, dường như cái gì cũng vội vàng.

 

Hoài Ninh đáp lời, cũng cái gì, thật hổ.

 

Hắn cũng so đo, cầm lấy cây cân bạc nha đưa tới, khơi khăn voan lên, đủ lễ nghĩa.

 

Chiếc khăn voan đỏ thêu long phượng trình tường tinh mỹ xốc lên, lộ một khuôn mặt trái xoan tròn, trang dung minh diễm, môi hồng răng trắng, một đôi mắt tròn như quả nho giờ phút chút hung dữ .

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Trịnh Lâm Thần dừng một chút, đem khăn voan xốc lên hái xuống, bọn hạ nhân nhỏ giọng lui .

 

Trong phòng chỉ còn hai bọn họ, khí càng thêm vài phần hổ.

 

Hoài Ninh nhấc cằm, thanh âm trong trẻo: “Trước rõ với ngươi, chúng tuy thành hôn nhưng ai lo phận nấy, can thiệp ! Từ nay về , viện thuộc về .”

 

Nàng hùng hổ bá chiếm địa bàn, trương dương bá đạo, nhưng Trịnh Lâm Thần thấy đáy mắt nàng lập lòe một mạt hư trương thanh thế.

 

Hoài Ninh thấy chậm chạp đáp lời, thanh âm cất cao vài phần: “Ngươi thấy chuyện đó!”

 

Trịnh Lâm Thần khuôn mặt nhỏ nhắn căng thẳng của nàng, lúc mới gật gật đầu: “Được.”

 

Hoài Ninh dường như thở phào nhẹ nhõm, cả thả lỏng một nửa, Trịnh Lâm Thần ánh mắt vẫn như cũ mang theo vài phần cảnh giác: “Vậy ngươi đêm nay…”

 

“Đêm nay là động phòng, lễ còn thành, thể ngủ riêng phòng.” Hắn thanh âm trầm tĩnh, “Công chúa nếu là viên phòng, thể ngủ giường nệm.”

 

Hoài Ninh chớp chớp mắt, dễ chuyện như .

 

Hoài Ninh hừ lạnh một tiếng: “Vậy cũng , chỉ thôi.”

 

Nàng vươn ngón tay non mịn, kiêu căng chỉ chiếc giường nệm cửa sổ: “Ngươi ngủ !”

 

“Được,” Trịnh Lâm Thần dừng một chút, tiếp, “Còn lễ thành.”

 

“Lễ gì?” Nàng phiền c.h.ế.t , nhiều trình tự như ?

 

Trịnh Lâm Thần hướng nàng đến gần, Hoài Ninh còn đang giường hỉ bỗng nhiên cảm giác một bóng hình bao phủ, loại thở xa lạ nguy hiểm ập đến, nàng theo bản năng cả căng chặt, cam lòng yếu thế né tránh, cố gắng ưỡn cổ yên tại chỗ.

 

Nàng cũng thể nhận thua!

 

 

Loading...