Cho dù là , chỉ cần thể tiến Hầu phủ, thể phụng dưỡng Lăng Kiêu, nàng đều cam tâm tình nguyện.
Nguyệt Dao cứng đờ tại chỗ, Tào Trúc Tâm hèn mọn hạ thấp tư thái như , nghi ngờ gì là đang đẩy nàng lên cao.
Hôm nay thanh danh Tào Trúc Tâm hủy trong tay Lăng Kiêu, về tình về lý Lăng Kiêu đều thu nhận nàng .
Nàng giờ phút nàng đẩy lên như , thể cự tuyệt?
nếu nàng đáp ứng…
Nguyệt Dao khuôn mặt đẫm lệ như hoa lê dính mưa mắt, nghĩ đến việc cùng nàng chia sẻ trượng phu của , Nguyệt Dao cổ họng phát khô.
Nàng dường như, cũng rộng lượng đến như .
Không khí đang giằng co, Tào Trúc Tâm quỳ lết tới , mặt đầy nước mắt, còn cầu xin: “Phu nhân…”
Lại bỗng nhiên “Rầm” một tiếng, cửa phòng đá văng.
Nguyệt Dao sắc mặt cứng đờ ngẩng đầu, thấy Lăng Kiêu khí thế lạnh lẽo ở ngoài cửa.
Tào Trúc Tâm dọa vội vàng đầu , đụng con ngươi âm u của Lăng Kiêu, cả run lên, suýt nữa ngã mặt đất: “Hầu, Hầu gia.”
“Ngươi cầu nàng gì? Sao tới cầu ?” Lăng Kiêu thanh âm lạnh bạc.
Tào Trúc Tâm tức khắc như kim chích lưng, sợ hãi lan tràn trong lòng, tay chân lạnh ngắt, nơm nớp lo sợ : “Ta, … Hầu phu nhân là đương gia chủ mẫu, nên, nên cầu nàng đồng ý.”
lời chính nàng cũng cảm thấy chột . Nàng ỷ Lăng Kiêu, nhưng cũng sợ hãi Lăng Kiêu. Chuyện ngoài ý hôm nay đúng là nàng dùng một chút tâm cơ để đổi lấy.
Hiện giờ nàng hỏng thanh danh, về tình về lý cũng nên thu nàng cửa. nàng dám tìm Lăng Kiêu, nàng sợ thấu tâm tư của , cũng sợ hãi đáp ứng.
Biện pháp thỏa nhất, đương nhiên là tìm Khương Nguyệt Dao. Nàng là đương gia chủ mẫu, tuân thủ nghiêm ngặt nữ tắc, rộng lượng hiền lương. Hôm nay nàng hạ tới cầu, Khương thị tự nhiên cũng thể cự tuyệt, nếu cái danh ghen tuông nhất định sẽ truyền ngoài.
Nàng chỉ là một biện pháp chắc chắn mà thôi.
Tào Trúc Tâm ai thiết đáng thương Lăng Kiêu, nước mắt ngừng rơi xuống, đầy mắt cầu xin.
Lăng Kiêu thần sắc hờ hững, bộ dạng đáng thương giả tạo sớm xem đến nhàm.
“Vậy ngươi cầu sai , nàng còn chủ của .”
Tào Trúc Tâm con ngươi run rẩy, há miệng, thở mong manh: “Vậy, cầu Hầu gia…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-322.html.]
“Trong phủ của cũng hạng lộn xộn gì cũng thu.” Lăng Kiêu thanh âm lạnh băng.
Tào Trúc Tâm cứng đờ tại chỗ, khuôn mặt đẫm lệ tái nhợt, vạn ngờ tới Lăng Kiêu sẽ cự tuyệt dứt khoát như .
Thái tử phi đều sợ ngây .
Nguyệt Dao ngơ ngác đó, nhất thời còn phản ứng .
Lăng Kiêu liền trực tiếp túm c.h.ặ.t t.a.y nàng, đối Thái tử phi : “Trịnh thế tử rước công chúa về , đưa nàng xem lễ, cáo từ .”
Thái tử phi mặt cứng đờ gật gật đầu, Lăng Kiêu trực tiếp kéo Nguyệt Dao bước ngoài.
Lăng Kiêu mang theo Nguyệt Dao rời , căn sương phòng còn khí áp lực, nháy mắt vẻ trống trải.
Tào Trúc Tâm vẫn còn quỳ mặt đất với sắc mặt trắng bệch, về phía Thái tử phi.
Thái tử phi phục hồi tinh thần , ho nhẹ hai tiếng: “Người tới, đỡ huyện chúa lên.”
Tào Trúc Tâm vẫn còn chảy nước mắt: “Nương nương.”
Thái tử phi kéo kéo khóe môi: “Ngươi cũng đừng nóng vội, hôm nay dù cũng là công chúa đại hôn, nên nháo đến quá khó coi. Việc , để hẵng bàn.”
Hiện tại thái độ của Lăng Kiêu như , bàn cũng bàn .
Tào Trúc Tâm chỉ thể thần sắc hoảng sợ cung nữ đỡ dậy, mặt đầy vô thố.
Lăng Kiêu kéo Nguyệt Dao hậu viên mới dừng , đầu nàng, sắc mặt cho lắm: “Ta rơi xuống nước, thấy một mảnh áo choàng nổi mặt nước, tưởng là nàng.”
Nguyệt Dao ngơ ngẩn : “Ta .”
“Làm nàng ?” Hắn nhíu mày.
“Thái tử phi cho .”
Ánh mắt Lăng Kiêu dịu vài phần, vốn dĩ trong lòng còn vài phần tự tin, giờ phút chút lo lắng sợ nàng hiểu lầm cũng tiêu tán sạch sẽ, nâng cằm: “Thái tử phi nếu , nàng liền hiểu lầm ?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Nguyệt Dao lắc đầu: “Sẽ .”
Lăng Kiêu sắc mặt chững , đôi mắt đen như mực dường như lập lòe một chút, nhưng ngữ khí vẫn cứng rắn: “Là sẽ là căn bản thèm để ý?”
Nguyệt Dao ngước mắt thẳng mắt : “Ta để ý.”