Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 310

Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:05:54
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hắn hiếm khi dễ chuyện mà dừng động tác cửa, hôn lên đôi mắt động tình của nàng: “A Dao, đây chính là tự nàng cầu đó.”

 

Ánh nến trong phòng nhảy múa, âm thanh ái hết đợt đến đợt khác, là một đêm ngủ, quấy nhiễu cả đêm xuân.

 

Nguyệt Dao tỉnh thì là giữa trưa.

 

Vừa mở mắt, liền thấy đôi mắt tràn đầy thỏa mãn của Lăng Kiêu, cong môi: “Tỉnh ?”

 

Nàng nhắm mắt .

 

Hắn vén rèm lên, cầm lấy ly nước mật ong ấm bên mép giường, một tay ôm nàng dậy, đem nước mật ong đưa đến bên môi nàng: “Uống miếng nước cho đỡ khát.”

 

Hắn hiện giờ thuần thục, nàng dậy sớm luôn uống nước, đặc biệt là đêm qua giọng nàng điểm khàn, cho nên săn sóc chuẩn sẵn nước mật ong.

 

Nguyệt Dao thích ngọt, hơn nữa cổ họng vốn dĩ cũng thoải mái, cánh môi nếm chút bọt nước ngọt ngào, cổ họng trơn tuột. Vốn dĩ nàng định dỗi , nhưng điều mà há miệng uống xuống.

 

“Còn nữa ?” Hắn thấy nàng uống cạn sạch cả ly.

 

Nàng lắc đầu, rốt cuộc mở mắt : “Ngươi còn ở đây?”

 

Đây đều là giữa trưa, theo lý lúc sớm nên cửa thượng triều.

 

Hắn ôn tồn : “Ta hôm nay nghỉ tắm gội (ngày nghỉ), ở nhà bồi nàng.”

 

Khó trách đêm qua nổi điên.

 

Nguyệt Dao mặt đơ đẩy , rời giường.

 

Ngoài cửa truyền đến thanh âm của Xuân Nhi: “Hầu gia, phu nhân, Lưu thái y tới thỉnh mạch ạ.”

 

Từ khi Lăng Kiêu mời Lưu thái y giúp xem bệnh cho Nguyệt Dao, Lưu thái y liền cách 5 ngày tới một , thỉnh mạch cho Nguyệt Dao. Thứ nhất là xác nhận nàng m.a.n.g t.h.a.i , thứ hai cũng là để tiện điều trị thể cho nàng.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Trong thời gian , Lưu thái y đều là giữa trưa tới, lúc đó Nguyệt Dao cũng đều rời giường, nhưng hôm nay…

 

Nguyệt Dao vội : “Mời Lưu thái y chờ một lát.”

 

“Vâng, nô tỳ mời Lưu thái y đến sảnh ngoài uống ạ.”

 

Lăng Kiêu đem Nguyệt Dao kéo trở về: “Nàng gấp cái gì?”

 

“Để lát nữa ngủ đến giữa trưa mới dậy ?” Nguyệt Dao trừng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-310.html.]

“Lưu thái y dám khua môi múa mép.”

 

“Ta vô sỉ như ngươi.”

 

Lăng Kiêu lạnh lùng liếc nàng: “Nàng lặp nữa?”

 

Nguyệt Dao bỗng nhiên nổi m.á.u phản nghịch,壮 lấy lá gan đón nhận ánh mắt của : “Ta …”

 

Hắn lạnh lùng : “Nàng đừng tưởng rằng đêm qua thì hiện tại liền nỡ động nàng. Hay là để Lưu thái y đợi thêm một canh giờ nữa nhé.”

 

Nguyệt Dao cổ họng cứng , suýt nữa c.ắ.n đầu lưỡi, khí thế kiêu ngạo nháy mắt xẹp hơn phân nửa, nghẹn khuất nuốt trở về.

 

Nàng nhỏ giọng : “Ta nhớ là dậy.”

 

Hắn bộ dạng thành thật của nàng, hừ lạnh một tiếng, đem nàng ôm lên đùi , tự thuần thục giúp nàng mặc váy áo tử tế.

 

Theo , Xuân Nhi và mấy nha bưng chậu rửa mặt tiến , giúp Nguyệt Dao rửa mặt chải đầu.

 

Lăng Kiêu cũng mặc đồ chỉnh tề, đến gian ngoài, Kiếm Sương liền báo cáo tình huống cho Lăng Kiêu: “Tào cô nương sáng nay tiến cung diện thánh, tự dâng lên Thánh Thượng các loại chứng cứ phạm tội của Tào Nguyên, trong đó liên lụy đến chứng cứ phạm tội của Trần tướng cũng cùng trình lên. Bệ hạ giận dữ, sai tra rõ. Hiến Vương giam cầm, thế lực của Trần tướng trong triều cũng chúng nhổ bỏ . Trần tướng , nhất định là thể xoay chuyển tình thế.”

 

“Không thể thiếu cảnh giác, vẫn là giám sát chặt chẽ .”

 

“Vâng.”

 

Kiếm Sương dừng một chút, đề cập một câu: “Bệ hạ thương xót Tào cô nương, vì khen thưởng nàng đại nghĩa diệt , phong nàng Gia Mẫn Huyện chúa. Nàng , cảm tạ Hầu gia.”

 

Lăng Kiêu thần sắc hờ hững: “Chuyện của Tào Trúc Tâm cần quản, đem Trần tướng giám sát cho chặt, thể cho nửa điểm cơ hội xoay .”

 

“Vâng.”

 

Lăng Kiêu trở phòng trong, Xuân Nhi giúp Nguyệt Dao búi tóc xong, mái tóc đen dài quấn lên, lộ chiếc cổ thon dài. Dấu hôn ái đó phấn che khuất, nhưng kỹ vẫn thể ẩn ẩn thấy một chút hồng nhạt.

 

Hắn ở phía nàng, đoạn cổ , ánh mắt u tối.

 

Nguyệt Dao chút buồn ngủ mở mắt , trong gương: “Xảy chuyện gì ?”

 

Nàng thấy vẫn luôn chuyện, còn tưởng rằng gặp chuyện gì khó giải quyết.

 

Hắn đến gần hai bước, tự cầm một cây trâm ngọc cài lên tóc cho nàng: “Không việc gì, án tử Bạch Liên Giáo kết thúc. Trần tướng c.h.ế.t chắc, Hiến Vương cũng còn khả năng xoay .”

 

Hắn vân đạm phong khinh, nhưng Nguyệt Dao tốn bao nhiêu tâm lực.

 

 

Loading...