Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 307

Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:05:51
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tào Trúc Tâm lóc lắc đầu: “Vậy còn cha? Cha thì bây giờ?”

 

“Ta là chắc chắn c.h.ế.t, bất luận thế nào cũng đường sống. Cha c.h.ế.t là thể nghi ngờ, nhưng con sống thật . Nương con hận cả đời, cuối cùng cũng vì mà c.h.ế.t, với bà , cũng với con.”

 

Tào Nguyên nước mắt già tuôn rơi, m.á.u loãng trán theo gò má hòa cùng nước mắt chảy xuống.

 

“Nếu năm đó cường đoạt bà , bà cùng nam nhân an sống qua ngày, cũng cần c.h.ế.t sớm. Là hại bà , là hại bà . Nếu thể , thà buông tay, ép buộc bà , cũng đến mức bà hận cả đời.”

 

Lăng Kiêu ngước mắt lướt qua, ẩn ẩn thêm vài phần kiên nhẫn.

 

“Cha, ngài đừng nữa.” Tào Trúc Tâm nghẹn ngào.

 

Tào Nguyên nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng: “Tâm nhi, cha , chỉ như con mới thể sống sót, quãng đời còn mới thể bảo đảm! Nương con là bức bách, bà tình nguyện, bà hận cả đời. Con chỉ cần bẩm báo với bệ hạ, con hận , cho nên thu thập tất cả chứng cứ phạm tội của , đại nghĩa diệt ! Con là hại, bệ hạ chắc chắn sẽ coi con là công thần, mới thể an sống qua ngày!”

 

Tào Nguyên ấn mạnh tay nàng: “Nhớ kỹ lời cha .”

 

Sau đó buông tay nàng , loạng choạng lên, về phía Lăng Kiêu: “Ta Lăng hầu một lời đáng giá ngàn vàng, mong Lăng hầu thể bảo tính mạng cho nữ nhi của , Tào mỗ, cảm tạ.”

 

Dứt lời, quyết liệt đ.â.m đầu cột cửa, chỉ “ầm” một tiếng, đầu vỡ m.á.u chảy. Thân thể cứng đờ, ngã mặt đất, nhanh liền còn sinh khí.

 

“Cha!”

 

Tào Trúc Tâm kêu một tiếng, thành tiếng.

 

Lăng Kiêu liếc Kiếm Sương, Kiếm Sương lên phía , thăm dò mạch của Tào Nguyên, xác nhận c.h.ế.t, mới đầu Lăng Kiêu.

 

Hôm nay vốn dĩ chính là tới tiễn Tào Nguyên lên đường, tự c.h.ế.t giúp cho c.h.ế.t, cũng gì khác biệt.

 

Còn về Tào Trúc Tâm , một nữ nhân mềm yếu vô dụng, giữ cũng gì ảnh hưởng. Tào Nguyên để Tào Trúc Tâm đến mặt hoàng đế đại nghĩa diệt lập công lớn, cũng cho nàng một tương lai an , cũng đáng để Lăng Kiêu để mắt.

 

Xác nhận Tào Nguyên c.h.ế.t, Lăng Kiêu cũng lười xem màn cha con tình thâm , trực tiếp dậy rời .

 

“Hầu gia, những chứng cứ phạm tội của Tào Nguyên…”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Đại lý tự khanh thấp giọng đến xin chỉ thị của Lăng Kiêu.

 

Lăng Kiêu thản nhiên : “Để Tào Trúc Tâm đưa đến ngự tiền , lúc cần chúng tự đ.â.m chọc .”

 

“Vâng.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-307.html.]

“Thi thể Tào Nguyên xử lý sớm một chút.”

 

“Hạ quan hiểu .” Đại lý tự khanh đem tấu chương tố cáo Trần tướng đưa cho Lăng Kiêu xem, “Ngày mai Tào cô nương nếu đến ngự tiền cáo trạng đại nghĩa diệt , đó bản tấu chương tố cáo Trần tướng cũng thể đưa lên.”

 

Lăng Kiêu lật xem qua: “Ngày mai để Trương ngự sử đưa bản tấu chương , chỉ một ông là đủ .”

 

Nhiều ngược sẽ bệ hạ nghi ngờ, cố ý hãm hại Trần tướng .

 

“Hầu gia yên tâm.”

 

Lưu đại nhân hội báo một ít chi tiết về quy trình xử lý chứng cứ phạm tội của Trần tướng.

 

Một lát , Tào Trúc Tâm mặt đầy nước mắt từ địa lao , thấy Lăng Kiêu đang mái hiên bên ngoài cùng quan viên bàn giao công việc.

 

Nàng lê bước chân qua, thanh âm nghẹn ngào: “Hầu gia.”

 

Lăng Kiêu đầu nàng, phân phó: “Ngày mai ngươi theo Lưu đại nhân cùng tiến cung diện thánh, nên như thế nào, ngươi hẳn là rõ ràng.”

 

Tào Trúc Tâm trong mắt chút bất an, nước mắt lưng tròng về phía Lăng Kiêu: “Cha đều mất , , sợ …”

 

Lưu đại nhân : “Tào cô nương cần lo lắng, quy củ trình tự, hạ quan sẽ chỉ dẫn cô.”

 

Tào Trúc Tâm cũng màng lau nước mắt, vẫn như cũ về phía Lăng Kiêu, há miệng còn cái gì.

 

Kiếm Sương vội vàng tới, với Lăng Kiêu: “Hầu gia, phu nhân chùa Linh Ẩn dâng hương.”

 

Lăng Kiêu nhíu mày: “Nàng tự ?”

 

“Đi cùng lão phu nhân, là cầu phúc cho tam gia, hy vọng tam gia thi hội thể thi đậu.”

 

Lăng Kiêu hừ lạnh: “Thi đều thi xong mới thắp hương, để giám khảo chấm thi mắt mờ cho kim bảng đề danh ?”

 

Kiếm Sương gượng hai tiếng.

 

“Ngươi trở về truyền cái tin, hôm nay sẽ về sớm một chút dùng bữa tối.”

 

Hiện tại án tử cũng kết thúc, tự nhiên cũng gì để bận.

 

“Vâng.”

 

 

Loading...