Trong ánh mắt vẩn đục của dâng lên hận ý ngập trời và bi thống, đầu về phía Lăng Kiêu, c.ắ.n răng: “Chứng cứ phạm tội của Trần tướng, đều .”
Kế tiếp mấy ngày, Lăng Kiêu đều vô cùng bận rộn, sớm về khuya.
Sau cái đêm ấn phòng tắm lăn lộn hơn nửa đêm đó, Nguyệt Dao thoát khỏi bóng ma kinh hoàng ở Yến Quy Sơn, buổi tối trời tối là ngủ, căn bản đợi .
Lăng Kiêu cũng tự giác, đầu tắt mặt tối trở về cũng ồn nàng, tự tắm rửa sạch sẽ lên giường ôm nàng ngủ.
ngủ đến nửa đêm, Nguyệt Dao bỗng nhiên đ.á.n.h thức, Lăng Kiêu lột sạch đồ nàng.
Quy ước "cách nhật một " đó đơn phương hủy bỏ. Hiện tại nếm vị ngon, căn bản nhịn nổi một chút nào.
“Nguyệt Dao, ngươi uể oải ? Ngủ ngon ?”
Hoài Ninh hiếm khi cung tìm Nguyệt Dao chơi, sáng sớm chạy tới. Nguyệt Dao còn đang ngủ, nàng lay tỉnh lôi cửa.
Nguyệt Dao mãi đến khi lên xe ngựa vẫn còn cảm thấy trời đất cuồng, đầu óc choáng váng.
“Ừm.” Nàng bưng uống một ngụm, mí mắt nặng trĩu nhấc nổi.
Mấy ngày nay nàng ngày nào cũng Lăng Kiêu lăn lộn lúc nửa đêm, đều ngủ đến trưa mới tinh thần. Hoài Ninh sáng sớm tới tìm, nàng đêm qua ngủ chắc cũng đến hai canh giờ.
Hoài Ninh nhíu mày: “Thân thể ngươi cũng yếu quá đó, cả ngày ngủ ngon ?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Nàng hất cằm: “Ngươi xem tinh thần cỡ nào nè!”
Nguyệt Dao yên lặng ngậm miệng.
“Lăng Kiêu cũng vô tâm với ngươi quá! Hắn cưới ngươi chăm sóc thể cho ngươi tử tế?”
Nguyệt Dao cứng họng, khô khốc mở miệng: “Hắn dạo bận.”
“Bận mấy cũng thể mặc kệ ngươi chứ!” Hoài Ninh bất bình, “Đàn ông đúng là ai !”
“Để lát nữa cho mang chút t.h.u.ố.c bổ tới cho ngươi, bảo đảm ngươi dưỡng thể thật !” Hoài Ninh thề thốt.
Nguyệt Dao tiếp tục đề tài , bèn lảng : “Chúng đến Nguyệt Hồ du thuyền ? Hôm nay nắng cũng .”
“Được đó!”
Hoài Ninh đẩy cửa sổ xe , vui vẻ : “Ta cũng đang đó chơi. Qua một thời gian nữa, sen ở Nguyệt Hồ cũng sắp nở , chúng còn thể hái sen!”
Đang , bỗng nhiên nàng thấy cái gì đó, sắc mặt đột biến, giọng đột ngột im bặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-302.html.]
“Sao ?” Nguyệt Dao thấy Hoài Ninh bỗng dưng ngưng , tưởng nàng đột nhiên nghĩ đến chuyện gì vui.
Hoài Ninh đột ngột đầu : “Ta mới hình như thấy Lăng Kiêu.”
“Hửm?”
“Vào cái sân kìa.” Hoài Ninh chỉ qua.
Nguyệt Dao thò đầu , lúc một chiếc xe ngựa dừng ở cửa viện, một nữ tử yếu đuối liễu rủ nha đỡ, xuống xe, bước trong tiểu viện đó.
Nguyệt Dao sửng sốt một chút, thấy bên cạnh chiếc xe ngựa còn một con tuấn mã, là ngựa của Lăng Kiêu.
Hoài Ninh lập tức đầu hỏi Nguyệt Dao: “Nữ nhân ngươi quen ?”
Nguyệt Dao lắc đầu: “Không quen.”
Quý nữ trong kinh nàng cơ bản đều gặp qua, cô nương đúng là lạ mặt.
Chuông cảnh báo trong đầu Hoài Ninh lập tức vang lớn, cả khuôn mặt đều căng thẳng, hùng hổ: “Lăng Kiêu là lén lút nuôi bồ nhí bên ngoài đó chứ!”
“Hả?”
Hoài Ninh nắm lấy tay Nguyệt Dao, nghiêm túc : “Ta sớm nhiều đàn ông lén lút nuôi bồ nhí bên ngoài, cố ý mua một cái tiểu viện cho nữ nhân đó. Nguyệt Dao, ngươi để ý một chút!”
Nguyệt Dao ngây ngẩn: “Không thể nào.”
“Sao thể? Ta mới tận mắt thấy đó! Nha của nữ nhân còn cầm theo tay nải nữa, rõ ràng là dọn ở. Ngươi dạo bận sớm về khuya, nếu là thật sự bận việc triều chính, xuất hiện ở đây?!”
Hoài Ninh càng càng tức: “Lúc cường cưới ngươi, thanh danh ngươi hủy hết. Hiện tại mới thành hôn bao lâu, thế mà lén lút nuôi bồ nhí! là thứ gì !”
Hoài Ninh “phắt” một tiếng lên, lập tức lao ngoài: “Ta đòi công đạo cho ngươi!”
Nguyệt Dao hốt hoảng vội vàng kéo nàng : “Công chúa, bình tĩnh một chút!”
“Đều lúc ngươi còn bình tĩnh?!” Hoài Ninh trừng mắt, “Nguyệt Dao ngươi đừng sợ, đây! Ta chống lưng cho ngươi! Ta giúp ngươi xé đôi cẩu nam nữ !”
“…”
Nguyệt Dao kéo nàng xuống, vội : “Chắc là hiểu lầm thôi, lẽ thật sự đang bận chính sự.”
“Đều lúc ngươi còn bênh ?! Ta dạo khí sắc ngươi cứ , sớm lạnh nhạt với ngươi, nên ngươi mới ngủ yên !”
Nguyệt Dao cứng họng.