Huống chi, hôm nay sự cố Yến Quy Sơn, Lâm thị cũng dọa .
Nàng cũng chút lòng còn sợ hãi, Lăng Kiêu sớm một bước dự đoán Mục Đồng khống chế Kiêu Kỵ Doanh, cho nên âm thầm khống chế Mục Đồng, cho nên mới thể mưu tính của Hiến Vương thất bại.
nếu là dự đoán thì ? Hắn nay tính sẵn trong lòng, bày mưu lập kế, nhưng nếu là dự đoán , hôm qua ở rừng đào 7000 binh mã vây g.i.ế.c, hẳn là c.h.ế.t thể nghi ngờ.
Nàng nhớ tới t.h.i t.h.ể thấy ở trong rừng đào, trái tim căng thẳng.
Trở Vọng Sơn Lâu, sắc trời tối, Nguyệt Dao tắm gội xong liền lên giường như thường lệ, cuộn trong chăn, nhưng rõ ràng bôn ba một ngày, giờ phút thế nào cũng ngủ .
“Phu nhân, còn ngủ?” Xuân Nhi đẩy cửa tiến hỏi.
Nguyệt Dao trở , đầu về phía nàng: “Hầu gia còn về?”
“Chưa ạ, hầu gia bảo phu nhân nghỉ ngơi sớm ? Hẳn là sẽ về trễ một chút, phu nhân ngủ ạ.”
“Ừm.”
Xuân Nhi thổi tắt hai ngọn nến, trong phòng chỉ chừa hai ngọn đèn lồng, ánh sáng càng tối hơn một chút, đó lui .
Nguyệt Dao vẫn như cũ ngủ .
Đại khái là t.h.i t.h.ể hôm qua để bóng ma tâm lý cho nàng, trong lòng nàng luôn chút bất an.
Lăng Kiêu đạp bóng đêm trở về, thấy trong phòng chỉ còn ánh nến nhỏ u tối, nghĩ nàng đại khái ngủ, nàng luôn luôn đặc biệt mệt mỏi, động một chút là ngủ.
Hắn đẩy cửa nhẹ giọng tiến , tiếng hít thở đều đều quen thuộc.
Hắn nhẹ giọng , vén rèm giường lên, liền thấy đầu Nguyệt Dao từ trong chăn chui , một đôi con ngươi đen trắng phân minh lập lòe một chút, dụi dụi đôi mắt còn buồn ngủ, giọng ngái ngủ: “Ngươi về.”
Hắn ngẩn , bỗng nhiên tim đều tan chảy.
Hắn quỳ một gối xuống đất xổm bên mép giường, giơ tay xoa tóc nàng: “Sao còn ngủ?”
“Ban ngày ngủ nhiều quá.”
Hắn thấy đôi mắt nàng mất tự nhiên lập lòe, đuôi lông mày nhướng: “Vậy ? Ta thấy nàng ngày xưa ngủ cả nửa ngày, buổi tối vẫn thể sớm mệt rã rời.”
Hắn trở về liền hỏi qua Xích Ảnh, nàng ban ngày về phủ căn bản ngủ.
Nguyệt Dao nhíu mày, cứ luôn so đo với nàng mấy chuyện nhỏ nhặt ?!
“Ngươi quản ngủ ngủ!”
Nàng xoay cuộn trong chăn, bàn tay to của vớt trở về. Hắn véo cằm nàng, chằm chằm mắt nàng: “Vì ngủ?”
Nguyệt Dao ánh mắt cứng : “Ta…”
Con ngươi đen như mực của bỗng nhiên nhiễm vài phần sáng rọi, khóe môi cong, ý vị thâm trường: “Nàng là đang đợi ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-300.html.]
“…”
Hai chữ “ ” nghẹn ở cổ họng, bỗng nhiên chột đến mức thể .
Ánh mắt nàng né tránh, cứ véo cằm nàng, cho nàng né tránh, chỉ thể thẳng đôi mắt đen sâu thấy đáy của : “Có là đang đợi ?”
Nguyệt Dao mím chặt môi, trong mắt lập lòe một chút mất tự nhiên: “Ừm.”
Hắn cứng , tim bỗng nhiên đập lỡ một nhịp.
Nàng đang đợi ?
Trong lòng nàng .
Nàng đầu tiên thổ lộ với .
“Ta sợ ngươi xảy chuyện gì ngoài ý .” Nguyệt Dao nghiêng đầu, rốt cuộc né tránh tầm mắt của , tức giận : “Là nương lo lắng ngươi… Ưm…”
Hắn cúi tiến lên, chặn lấy môi nàng.
Nguyệt Dao đè ở giường hôn đến thở nổi, gần như lún xuống giường, thật sự giãy nên chỉ thể mặc hôn.
Bàn tay to của bắt đầu yên phận ở bên hông nàng, bắt đầu kéo quần áo của nàng!
Nguyệt Dao thể nhịn nữa nghiêng đầu, lúc hôn chỗ khác, cánh môi thuận theo chảy xuống đến cổ nàng.
“Lăng Kiêu! Ngươi là cách ngày một !”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Hôm qua mới xong!
“Ừm, chỉ thôi.”
“Ngươi gạt !”
Ngày hôm , hôm qua cũng , hôm nay !
Rõ ràng chính định quy củ cách ngày một , mới qua đến nửa tháng bắt đầu coi hứa hẹn như rắm!
Nàng thế mà hết đến khác tin lời quỷ của !
Hắn kéo tung áo ngủ của nàng, hận thể xoa nàng tiến trong xương cốt, một đôi con ngươi ánh lên tia u tối, giọng khàn khàn: “Là ai câu dẫn ?”
Nguyệt Dao trợn to hai mắt, nàng câu dẫn khi nào?!
Hắn hôn triền miên lên, c.ắ.n cánh môi nàng, nỉ non ôn tồn dỗ: “Ngoan, như nữa.”
Nàng nghiêng đầu né tránh: “Trên ngươi mùi!”