Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 286

Cập nhật lúc: 2025-11-11 02:46:42
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Năm ngàn hắc giáp vệ, chiếm cứ bộ rừng đào. Khu rừng đào vốn yên ả, phớt hồng sắc xuân, giờ đây chìm trong bầu khí đè nén, đen kịt, giương cung bạt kiếm.

 

Rõ ràng, ván cờ là nhắm , Mục Đồng sớm chờ sẵn.

 

Thích khách tấn công là giả, giăng bẫy chờ Lăng Kiêu nhảy mới là thật.

 

Lăng Kiêu sa sầm mặt: “Phu nhân của ?”

 

Mục Đồng ha hả: “Ta đúng là , Lăng Hầu thật là một kẻ si tình, đến lúc , mà vẫn còn nhớ thương đàn bà.”

 

“Keng” một tiếng, Lăng Kiêu rút kiếm khỏi vỏ, ánh mắt âm u, sát khí quanh tuôn trào: “Ta hỏi, phu nhân của ?”

 

Mục Đồng sát khí dọa cho cứng đờ, nhưng vẫn cố gân cổ: “Ngươi lo cái gì? Ngươi c.h.ế.t , tự nhiên sẽ chăm sóc nàng .”

 

Mục Đồng chán ngấy cái cảm giác áp chế . Lão là một gần năm mươi tuổi, mà bây giờ một thằng nhóc hơn hai mươi tuổi đè đầu cưỡi cổ, lão sớm g.i.ế.c !

 

Ánh mắt Lăng Kiêu lạnh băng, tay cầm kiếm bỗng siết chặt, sát khí bùng nổ.

 

“C.h.ế.t đến nơi còn dám mạnh miệng với lão tử ? Ta cho ngươi , hôm nay rừng đào , chính là mộ địa của ngươi!”

 

Lăng Kiêu bỗng nhếch môi, trong mắt lộ vẻ khiêu khích và châm chọc: “Sao thế? Kiêu Kỵ Doanh bây giờ thành của Mục Đồng ngươi ? Kiêu Kỵ Doanh đổi chủ từ khi nào, ?”

 

Mục Đồng lập tức ha hả: “Ngươi tính là cái thá gì?! Ngươi tưởng Bệ hạ giao Kiêu Kỵ Doanh cho ngươi, thì nó thật sự là của ngươi ? là còn trẻ, quá ngây thơ ! Kiêu Kỵ Doanh trong tay Hiến Vương hơn một năm nay, đến lượt ngươi lệnh!”

 

Ánh mắt Lăng Kiêu dần bình tĩnh , nhưng đáy mắt lộ rõ sự bạc bẽo: “Vậy ? Mục phó tướng bản lĩnh lớn thật.”

 

“Đó là đương nhiên! Lăng Kiêu, chỉ trách ngươi điều! Dám đối đầu với Hiến Vương, cũng đáng c.h.ế.t chỗ chôn!”

 

Mục Đồng nhảm nữa, trực tiếp lệnh: “Người ! Lên cho ! G.i.ế.c !”

 

Lời dứt, đáp lão chỉ là một tĩnh mịch.

 

Mục Đồng liếc xung quanh, giơ lệnh bài lên c.h.ử.i ầm lên: “Không hiểu ?! G.i.ế.c cho !”

 

Vẫn một ai nhúc nhích.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Sắc mặt Mục Đồng dần trở nên khó coi, hoảng sợ đầu Lăng Kiêu.

 

Lại thấy Lăng Kiêu thong thả mở miệng: “Mục Đồng cấu kết với Hiến Vương, mưu nghịch tạo phản. Bắt lấy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-286.html.]

 

Đám hắc giáp vệ lưng Mục Đồng đồng loạt xông lên, lôi thẳng Mục Đồng từ ngựa xuống, đè quỳ rạp xuống đất.

 

“Ngươi... các ngươi...” Mục Đồng sợ đến mặt cắt còn giọt máu, trong mắt ngập tràn vẻ thể tin nổi.

 

Lăng Kiêu ngựa, từ cao xuống lão, ánh mắt bạc bẽo: “Ngươi tính là cái thá gì, mà cũng đòi mạng ?”

 

Tưởng dạo bận rộn vô ích chắc? Hắn diễn trò qua loa với mấy con cáo già như Mục Đồng, một mặt âm thầm vô hiệu hóa lão, chính là để Hiến Vương tự mãn, phát điên mà chuyện ngu xuẩn.

 

Tiện cho một mẻ hốt gọn.

 

Điều duy nhất ngờ tới là, bọn chúng to gan lớn mật, dám động cả đến Nguyệt Dao.

 

“Cái ... thể? Hiến Vương lệnh... A!” Mục Đồng hét t.h.ả.m một tiếng, Lăng Kiêu đ.â.m một kiếm xương bả vai lão, chậm rãi xoáy.

 

Tiếng kêu t.h.ả.m thiết của Mục Đồng vang vọng khắp rừng đào.

 

“Ta hỏi nữa, phu nhân của ?” Ánh mắt bình tĩnh, nhưng giọng lạnh thấu xương.

 

“Ta , thật sự ! Là Hiến Vương bảo dẫn binh đến rừng đào giả vờ cứu viện, thực chất là mai phục ở đây chờ Hầu gia đến. Ta Hầu phu nhân ở ... A!”

 

Mục Đồng hét t.h.ả.m một tiếng nữa, Lăng Kiêu rút phắt kiếm , đá lão ngã xuống đất, trong mắt nén nổi sự bực bội.

 

“Hầu gia!”

 

Xích Ảnh vội vã chạy tới, sắc mặt nôn nóng, đến quỳ xuống ôm quyền: “Hầu gia, Hầu phu nhân thấy nữa. Thuộc hạ chặn bầy sói, yểm hộ Hầu phu nhân chạy khỏi rừng đào. khi đuổi bầy sói, thuộc hạ tìm khắp bên ngoài rừng đào, vẫn tìm thấy phu nhân!”

 

Sắc mặt Lăng Kiêu âm u đến cực điểm, quát chói tai: “Tiếp tục tìm! Tăng thêm , lập tức tìm cho !”

 

“Rõ!”

 

Xích Ảnh lập tức dẫn một đội nhân mã vội vàng tìm.

 

Kiếm Sương run rẩy bước lên: “Hầu gia, ... bên Hiến Vương...”

 

Tay Lăng Kiêu cầm kiếm siết chặt, gần như bóp nát chuôi kiếm, nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh , giọng lạnh như băng: “Ném một cái xác c.h.ế.t ngoài, mê hoặc Hiến Vương, để gã gây sự.”

 

Hiến Vương sẽ bỏ qua cơ hội như . Chỉ cần Lăng Kiêu c.h.ế.t, gã chắc chắn sẽ dựa việc nắm giữ Kiêu Kỵ Doanh mà thuận thế bức cung tạo phản.

 

 

Loading...