Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 283

Cập nhật lúc: 2025-11-11 02:46:39
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nguyệt Dao cầm đũa lên, như nhớ điều gì, hỏi: “Tối nay cung yến ?”

 

Mặt Hoài Ninh xị xuống: “Ta lười lắm, dù cũng chẳng ho.”

 

Nguyệt Dao nhịn : “Ai chọc công chúa giận ?”

 

Miếng vịt bát bảo Hoài Ninh định đưa miệng cũng đặt chén, nàng còn đập mạnh đôi đũa xuống bàn, tức tối: “Đừng nữa, hôm nay xui xẻo thật! Vừa nãy còn đụng Trịnh Lâm Thần.”

 

Nguyệt Dao ngẫm nghĩ một lát: “Trịnh thế tử?”

 

“Hắn đường mắt, suýt nữa đụng trúng !”

 

Nguyệt Dao cũng buông đũa, vẻ mặt nghiêm túc: “Hắn cố ý ?”

 

“Cũng hẳn.” Lúc đó chính nàng cũng đường .

 

“Hắn xin ?”

 

“Sao thể?! Bản công chúa mà tha cho ?”

 

Nguyệt Dao hiểu: “Vậy công chúa giận cái gì?”

 

Hoài Ninh cứng họng, bực bội : “Dù là thấy thuận mắt!”

 

“Không thuận mắt chỗ nào?” Nguyệt Dao cầm đũa lên , gắp một cái bánh trôi thịt.

 

“Hắn tuy xin , thái độ cũng coi như cung kính, nhưng cứ thấy đơn giản chút nào.”

 

Hoài Ninh đột nhiên ghé sát nàng, mặt nghiêm trọng: “Ta thấy dạng .”

 

Nguyệt Dao để tâm lắm: “Trịnh thế tử sớm triều quan, chút tâm cơ thì cũng .”

 

Lăng Kiêu bây giờ trừ phi bàn việc với ngoài, còn đều ở trong phòng ngủ, thư phòng biến thành vật trang trí. Một đống hồ sơ sổ sách dọn , chèn ép đến đầy cả kệ sách nhỏ của Nguyệt Dao.

 

Mấy chuyện triều chính đó nàng xem cũng thấy dăm ba phần. Tổng kết là, quan trong triều ai là kẻ ngốc cả.

 

Hoài Ninh trừng mắt: “Nàng bênh ai thế!”

 

Nguyệt Dao chớp mắt: “Ta đương nhiên là bênh công chúa, nhưng cũng thể năng vô lý quá.”

 

Hơn nữa, Trịnh thế tử chút tâm cơ, nhưng cũng khiêm tốn giữ lễ, đúng là bới tật gì.

 

Không giống Lăng Kiêu, cường thế bá đạo, tâm địa thì nhiều đến đếm xuể.

 

Nghĩ đến đây, Nguyệt Dao cắm mạnh đôi đũa cái bánh trôi thịt.

 

“Công chúa thật nhã hứng, dùng bữa trưa ngay tại rừng đào.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-283.html.]

 

Hoài Ninh và Nguyệt Dao đầu , thì là Trần Thi Vận.

 

Hoài Ninh chau mày, hôm nay đúng là xui tận mạng.

 

Trần Thi Vận, còn một vài vị quý phu nhân và quý nữ khác. Rừng đào Yến Quy Sơn là tuyệt cảnh kinh thành, nữ quyến theo đến khu săn bắn, đa phần sẽ bãi săn, nên rừng đào nhất định ai cũng sẽ đến dạo chơi.

 

Cái đình bát giác nhỏ bé nhất thời trở nên náo nhiệt.

 

Hoài Ninh mà như : “Hiến Vương phi cũng nhã hứng thật.”

 

Đi cũng tìm chuyện gây sự.

 

Trần Thi Vận liếc Nguyệt Dao đang cạnh Hoài Ninh, nụ mặt cứng vài phần.

 

Mụ nhà quê đúng là trèo lên cành cao . Bây giờ dáng vẻ thong dong tự tại, ăn mặc sang trọng, thoáng qua, cứ như là quý phu nhân xuất danh môn thật .

 

Thân là Vương phi như ả mà còn cái vẻ vang như nó.

 

Còn ả ở Hiến Vương phủ thì Hiến Vương tùy ý đ.á.n.h c.h.ử.i trút giận, cũng chỉ ngoài mới dám gồng giữ thể diện. Sáng nay soi gương, khóe mắt thêm mấy nếp nhăn tiều tụy. Ả hành hạ sống bằng c.h.ế.t, còn Khương Nguyệt Dao ngược khí sắc hồng nhuận, ánh mắt thản nhiên chút sợ hãi, đủ thấy Lăng Kiêu sủng nó đến mức nào.

 

Hai tay trong tay áo cấu chặt lòng bàn tay, ả hận đến tim rỉ máu.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Chỉ trong một năm ngắn ngủi, phận cảnh ngộ của hai đổi nghiêng trời lệch đất. Khương Nguyệt Dao cướp thứ vốn dĩ thuộc về ả!

 

thể cam tâm?

 

“Vương phi.” Nguyệt Dao dậy, khách sáo chào hỏi.

 

Ánh mắt Trần Thi Vận như tẩm độc, chằm chằm nàng một lúc lâu, mới nặn nụ : “Vẫn chúc mừng Hầu phu nhân đại hôn vui vẻ.”

 

Những khác cũng hùa theo chúc mừng Nguyệt Dao.

 

Trần Thi Vận khơi mào câu chuyện, nhưng một ai dám nhắc đến chuyện Nguyệt Dao tái giá.

 

Đâu chán sống , mà cứ đ.â.m đầu đắc tội Lăng Hầu?

 

Khương Nguyệt Dao nhếch môi : “Đa tạ.”

 

Có lẽ là ở cùng Lăng Kiêu lâu, da mặt nàng cũng dày lên . Nàng thừa bọn họ chẳng thật lòng, nhưng cũng lười vạch trần.

 

Hoài Ninh chút mất kiên nhẫn đối phó với Trần Thi Vận, thẳng: “Vốn nên mời Vương phi dùng bữa chung, nhưng cung nhân chỉ chuẩn bấy nhiêu món , cái đình cũng đủ chỗ , nên giữ Vương phi ở .”

 

Trần Thi Vận bỗng nhiên : “Được, cũng ở lâu.”

 

Ả liếc Khương Nguyệt Dao đầy ẩn ý, xoay rời .

 

 

Loading...