Lăng Kiêu thấy sắc mặt nàng còn gay gắt nữa, cũng thoáng yên tâm, xem tâm trạng nàng hôm nay tệ lắm.
Hắn cúi đầu hôn lên má nàng: “Ta đây.”
Rồi buông nàng , xoay rời .
Nguyệt Dao bực bội bóng lưng , ôm y phục đồ.
Cùng lúc đó, Hiến Vương cũng về đến lều trại.
Vừa bước , chờ sẵn bên trong, vội vàng tiến lên chắp tay hành lễ: “Tham kiến Vương gia.”
Hiến Vương liếc gã, : “Mạc công tử đợi lâu.”
Đối với thể dùng , Hiến Vương bao giờ keo kiệt sự hòa nhã của .
“Ngươi hôm nay bổn vương gọi ngươi tới, là vì chuyện gì ?”
Mạc Tử Khiêm ngước mắt, chạm ánh mắt đầy ẩn ý của Hiến Vương, trầm giọng : “Vương gia... là tay với Lăng Hầu?”
“Ngươi thấy đấy, hôm nay là một thời cơ ?”
“Thiên tử tuần du, Cấm quân và Kiêu Kỵ Doanh cùng canh gác. Hiện giờ Cấm quân do Uông thống lĩnh cai quản, còn Kiêu Kỵ Doanh do Lăng Hầu khống chế. Nếu xảy chuyện gì, Lăng Hầu tự nhiên thể chối bỏ trách nhiệm.”
Hiến Vương ha hả: “Mạc công tử là thông minh, bổn vương thích chuyện với thông minh. điều bổn vương hôm nay, chỉ đơn thuần là Lăng Hầu thể chối bỏ trách nhiệm.”
Hiến Vương tắt nụ , ánh mắt thêm vài phần tàn nhẫn: “Bổn vương c.h.ế.t.”
Lăng Kiêu c.h.ế.t, Thái tử lợi thế quá lớn, gã căn bản cơ hội.
Chỉ khi Lăng Kiêu c.h.ế.t, việc đối phó Thái tử mới là một xong, cả đời nhàn nhã.
Ánh mắt Mạc Tử Khiêm khựng , lồng n.g.ự.c như bùng lên ngọn lửa oán hận vô tận, hai tay trong tay áo nắm chặt thành quyền: “Vương gia định thế nào?”
Hiến Vương gã, nham hiểm: “Lăng Hầu dạo xuân phong đắc ý, tân hôn mặn nồng. Hắn chịu một trăm trượng mới cầu mối hôn sự đại nghịch bất đạo , xem là để tâm đến ả Khương Nguyệt Dao đó.”
Mạc Tử Khiêm đột ngột ngẩng đầu, sắc mặt khẽ biến.
Hiến Vương như thấu tâm tư gã, : “Yên tâm, bổn vương hứng thú với cái mạng của Khương Nguyệt Dao. Một ả đàn bà thôi, chẳng qua chỉ là công cụ để kiềm chế Lăng Kiêu. Cái bổn vương , chỉ là mạng của Lăng Kiêu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-282.html.]
“Bắt Khương Nguyệt Dao, bổn vương sợ Lăng Kiêu tới.”
“Nghe phụ ngươi cũng đến? Bổn vương cũng sẵn lòng cho ngươi một cơ hội. Hôm nay chỉ cần giúp bổn vương thành sự, ngươi cứ nhân lúc hỗn loạn mà bất cứ điều gì ngươi , đạt bất cứ thứ gì ngươi .” Giọng điệu Hiến Vương đầy cám dỗ.
Tim Mạc Tử Khiêm bắt đầu đập nhanh, m.á.u huyết sôi trào, dã tâm và sự cam lòng đè nén nơi đáy lòng cuồn cuộn dâng lên.
Đạt thứ , bất cứ thứ gì.
Ánh mắt gã trầm xuống, hạ quyết tâm, nhưng vẫn do dự : “Bên cạnh Khương phu nhân lúc nào cũng theo, nếu thật sự tay, e là dễ dàng.”
Lăng Kiêu âm hiểm mà cẩn trọng, gã sớm phát hiện bên cạnh Nguyệt Dao luôn theo. Hầu như mỗi gã xuất hiện, tên thị vệ theo phía đều cảnh giác chằm chằm gã.
“Không , Khương Nguyệt Dao chỉ là mồi nhử. Chỉ cần thể dụ Lăng Kiêu tới là đủ .” Hiến Vương Mạc Tử Khiêm, “Bổn vương , ngươi và Khương Nguyệt Dao quan hệ , nàng nhất định tin tưởng ngươi. Nếu ngươi mặt, chuyện sẽ dễ dàng hơn nhiều.”
“Xin theo sự sắp đặt của Vương gia.”
Rừng đào.
Cả một rừng hoa đào đều nở rộ, Nguyệt Dao men theo con đường nhỏ quanh co rừng.
“Phu nhân, rừng đào ở Yến Quy Sơn hổ là tuyệt cảnh Yến Kinh. Hoa đào mênh m.ô.n.g vô bờ, rực rỡ khắp núi, thật sự quá !” Xuân Nhi cũng nhịn mà cảm thán.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Nguyệt Dao vươn tay bẻ một cành hoa đào, đặt lên chóp mũi hít hà. Hương hoa đào thanh khiết xộc khoang mũi, mắt nàng cũng sáng lên vài phần: “Hoa đào đầu xuân nở đúng lúc, tươi mới thơm ngát, chúng hái về hương liệu, nhất định sẽ bán chạy.”
“Vậy lát nữa phu nhân và công chúa dùng bữa trưa xong là thể hái ạ.” Xuân Nhi hì hì.
Nguyệt Dao ngẩng đầu, liền thấy Hoài Ninh trong đình bát giác vẫy tay với nàng.
Nguyệt Dao mỉm , rảo bước nhanh hơn đình.
“Công chúa.”
“Sao nàng đến muộn ? Ta chờ nàng lâu lắm , đói c.h.ế.t .” Hoài Ninh lầm bầm.
Nguyệt Dao xuống bên cạnh nàng: “Ta thấy gần đây suối núi, lát nữa chúng hái hoa đào xong thì suối xem cá .”
“Được đó đó! Ta đang ăn cá đây. Nếu chúng bắt cá, tối nay nướng cá ăn!” Hoài Ninh mấy cái là hăng hái ngay.