“Ừm.” Giọng Nguyệt Dao khản đặc.
Xuân Nhi vội đưa một ly đến bên môi nàng: “Phu nhân uống chút nước ạ.”
Nguyệt Dao bưng chén uống cạn, lúc mới thấy dễ chịu hơn một chút, mí mắt nặng trĩu vì buồn ngủ cũng hé mở.
“Hầu gia ngoài ạ, lúc sáng Người còn cố ý dặn dò nô tỳ ồn phu nhân ngủ, nên nô tỳ vẫn luôn canh giữ bên ngoài.”
Xuân Nhi , thấy sắc mặt Nguyệt Dao vẫn lắm, giọng cũng nhỏ vài phần: “Hầu gia vẫn thương phu nhân.”
Nguyệt Dao mặt cảm xúc, đưa trả chén , căn bản chuyện.
Xuân Nhi liếc thấy những dấu vết quen thuộc cổ Nguyệt Dao, nuốt nước bọt, dám thêm gì nữa, lẳng lặng đặt chén xuống, bưng thau nước đến hầu hạ Nguyệt Dao rửa mặt.
Lăng Kiêu hôm nay về trễ. Chuyện hôm qua còn xong vội về, hôm nay một đống rắc rối còn chờ thu dọn, đặc biệt là mớ việc ở Kiêu Kỵ Doanh.
Trước là Hiến Vương quản lý, bây giờ bên trong ít tâm phúc cũ của , nhổ hết cái gai trong mắt mất bao lâu. Hèn gì Bệ hạ giao Kiêu Kỵ Doanh cho , giao cho khác e là trấn áp nổi.
“Hầu gia.” Người hầu thấy về, cúi đầu hành lễ.
Lăng Kiêu đến cửa phòng ngủ, thấy ánh nến bên trong vẫn còn leo lét, bước chân khựng một chút, đẩy cửa bước .
Trong phòng tĩnh lặng, một bóng . Đi buồng trong, vén rèm giường lên, nàng đang cuộn trong chăn, hai mắt nhắm nghiền.
Chưa ngủ.
Rõ ràng là để ý đến .
Lăng Kiêu lẳng lặng một lát, đưa tay định chạm mặt nàng, nhưng nghĩ từ Kiêu Kỵ Doanh phóng ngựa về, còn vương đầy lạnh, bèn rụt tay . Hắn phiền nàng, thả rèm giường xuống phòng tắm.
Lông mi Nguyệt Dao run rẩy, nàng từ từ mở mắt. Xác định phòng tắm, nàng mới xoay , vùi đầu trong chăn.
Nàng tuyệt đối sẽ thèm để ý đến nữa!
Mười lăm phút , Lăng Kiêu từ phòng tắm bước . Hắn một bộ áo ngủ sạch sẽ, tóc xõa hờ lưng, cả trút bỏ hết sự sắc bén ban ngày. Không vì ngâm nước ấm mà trông hiền hòa hơn nhiều.
Hắn vén chăn lên, thuần thục ôm nàng lòng.
Nàng động đậy, cũng mở mắt.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Hắn hôn lên tai nàng: “A Dao.”
Nàng thèm để ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-278.html.]
Rồi bàn tay đang đặt bên hông nàng bèn luồn trong vạt áo.
Nguyệt Dao lập tức mở bừng mắt, đôi mắt hạnh trợn tròn gần như thể tin nổi, cả cứng đờ, vội giữ c.h.ặ.t t.a.y .
“Chàng... còn là ?”
Hắn hôn lên má nàng: “Ta tưởng nàng ngủ .”
Hắn rút tay , ôm nàng sát hơn lòng, như thể gì cả.
Nguyệt Dao tức đến nghẹn họng, tên khốn nạn ! Hắn cố ý ép nàng tự tỉnh !
“Hôm nay mời thái y tới, hỏi ông vì chúng mãi con.”
Hắn đột nhiên lên tiếng.
Ánh mắt Nguyệt Dao khựng , chớp chớp né tránh ánh của : “Thái y ?”
Hắn sự né tránh của nàng, nàng chột điều gì, nhưng cũng vạch trần, chỉ : “Thái y , chúng con là vì chuyện phòng a đủ thường xuyên.”
Nguyệt Dao lập tức ngẩng phắt đầu, thẳng con ngươi đen thẫm của . Thế mà là thường xuyên ư?! Hắn hành c.h.ế.t nàng ?!
“ nghĩ thể nàng yếu ớt, nếu ngày nào cũng , e là nàng chịu nổi.” Giọng đầy thông cảm, “Cho nên chúng cách ngày một .”
Nguyệt Dao hận đến nghiến răng: “Vậy những lời với đây tính là gì?”
Tên lừa đảo , từ đầu đến cuối đều lừa gạt nàng! Uổng công nàng còn tin lời quỷ của !
“Việc nào việc đó, A Dao, con nối dõi là chuyện quan trọng. Nếu vì con cái, cũng sẽ ép nàng.” Giọng thản nhiên, như thể thật sự hổ thẹn với lương tâm.
“Chàng sinh thì tìm khác mà sinh!”
Ánh mắt Lăng Kiêu bỗng nhiên lạnh , con ngươi vốn đang ôn hòa thoáng chốc lộ vẻ lạnh lẽo thấu xương.
Nguyệt Dao chợt rùng , da đầu tê dại, tim như bóp nghẹt, khí thế áp bức ập đến, đè nàng thở nổi.
Nàng nhận lỡ lời, bất giác lùi về , nhưng ghì chặt trong lòng, thể nào động đậy.
Hắn lạnh giọng mở miệng: “Nàng nếu cách ngày, thì mỗi ngày .”
Nói , bàn tay to của thuần thục đến đai lưng nàng, chỉ cần kéo nhẹ là tuột .
Nguyệt Dao sợ đến mặt cắt còn giọt máu, vội vàng nắm lấy vạt áo : “Không... cần.”