Trước nàng để tang, mặc đồ màu sáng. Giờ là tân nương, thể mặc đồ quá đơn giản, trang điểm cũng thêm vài phần tươi tắn, như đóa hoa hải đường nở rộ ngày xuân.
Lăng Kiêu gương mặt diễm lệ như hoa phù dung của nàng trong gương, tim bỗng đập lỡ một nhịp.
“Phu nhân, xong ạ.” Xuân Nhi .
Nguyệt Dao dậy, chuẩn ngoài. Vừa xoay , nàng suýt nữa đ.â.m sầm một bức tường thịt.
Nàng lảo đảo một cái, suýt ngã ngửa , nhưng một bàn tay ôm lấy eo nàng, kéo nàng lòng. Hắn đỡ lấy eo nàng mà buông , ngược cúi đầu đến gần.
“A Dao, chúng cung muộn một chút .”
Xuân Nhi và các nha lặng lẽ lui , đóng cửa phòng .
Nguyệt Dao ngơ ngác ngước mắt, đ.â.m sầm đôi mắt đen kịt của , lập tức tê dại da đầu.
Bàn tay đặt eo nàng dần nóng lên, cúi xuống, tìm kiếm môi nàng.
Ánh mắt Nguyệt Dao đờ đẫn một chút, lập tức tỉnh táo , nghiêng đầu né tránh: “Muộn ?!”
Hắn hôn lên vành tai nàng, ngậm lấy viên hoa tai đá quý, giọng khàn: “Muộn một chút .”
“Lăng Kiêu!”
“Ừm?” Giọng nỉ non, triền miên.
Nàng mặt cảm xúc : “Ngươi hôm qua dối ?”
“Câu nào?”
Hắn hỏi xong, ngước mắt lên thấy mặt nàng sa sầm .
Cổ họng chuyển động, đôi mắt u ám rốt cuộc cũng khôi phục vài phần thanh tỉnh: “Tất nhiên là .”
Nàng vẫn lạnh mặt .
Nội tâm đấu tranh một hồi, cuối cùng nhượng bộ, đè nén d.ụ.c vọng xuống, dịu giọng : “Chúng bây giờ , ?”
Quan hệ khó khăn lắm mới hòa hoãn, vì chút chuyện nhỏ mà căng.
Không thể ép quá chặt, thỉnh thoảng lùi một bước, nàng mới đến nỗi mất hết lòng tin .
Hắn dắt tay nàng, nhéo nhéo lòng bàn tay: “Ta thì nuốt lời. Giờ chúng là phu thê, chuyện nàng , tất nhiên nỡ ép.”
Nguyệt Dao vẻ mặt thành khẩn của , sắc mặt dịu vài phần, nhưng lòng bàn tay nóng đến đáng sợ. Nàng sợ đổi ý, mím chặt môi .
Hắn kìm nén sự u ám nơi đáy mắt, hít sâu một : “Ta tắm rửa .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-261.html.]
Hắn cố nén, buông tay nàng , xoay phòng tắm, hề dừng dù chỉ một giây.
Hắn sợ sẽ đổi ý.
Hắn đột ngột rút , khí ngột ngạt trong phòng cũng tiêu tán hơn phân nửa, Nguyệt Dao như trút gánh nặng mà thở phào.
Hai khắc , từ phòng tắm , một bộ quần áo sạch sẽ khác, mới bước khỏi phòng ngủ.
Nguyệt Dao bên ngoài chờ .
Hắn một bộ trường bào tay rộng màu xanh đen, đến gần, Nguyệt Dao liền cảm nhận một luồng lạnh ập tới.
Hắn đưa tay dắt tay nàng, nàng lạnh từ lòng bàn tay giật nảy , định rụt , nhưng nắm chặt, thể rút .
“Sao tay ngươi lạnh ?”
“Tắm nước lạnh thì tự nhiên là lạnh .”
Nguyệt Dao kinh ngạc đến mức trợn tròn mắt: “Tắm nước lạnh?”
“Không thì giải hỏa?” Hắn giọng thản nhiên.
Nguyệt Dao sững sờ, trời lạnh như , tắm nước lạnh…
Nàng nhỏ giọng hỏi: “Vậy ngươi lạnh ?”
Hắn cong môi: “Không lạnh.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Nàng mím chặt môi, thể lạnh? Cả lạnh như tảng băng, lòng bàn tay cũng lạnh đến đáng sợ.
Hắn bệnh nặng mới khỏi, cơ thể còn dưỡng , mà vì một lời hứa, thà rằng trời lạnh tắm nước lạnh. Trong lòng nàng tức khắc chút hụt hẫng.
Hắn thấy trong mắt nàng một tia áy náy che giấu , ôn tồn : “A Dao đừng lo, chỉ là tắm nước lạnh thôi, với là gì cả. Chuyện hứa với nàng, tự nhiên .”
Kiếm Sương theo nhịn ngẩng đầu liếc chủ tử nhà , thầm nghĩ tắm nước lạnh thì là gì, lúc ở biên quan đ.á.n.h giặc, chẳng quanh năm suốt tháng đều tắm hồ ?
Tắm xong vận nội lực là ấm ngay. Hầu gia bây giờ còn giả vờ lạnh.
Lăng Kiêu bỗng nhiên liếc mắt qua, mang theo vài phần lạnh lẽo. Kiếm Sương rùng một cái, lập tức cúi gằm mặt xuống, dám thở mạnh.
Trong lòng Nguyệt Dao ngũ vị tạp trần, né tránh bàn tay đang nắm nữa, ngược còn xòe lòng bàn tay ấm áp của , cố gắng sưởi ấm cho : “Lỡ như cảm lạnh thì ?”
Hắn mới phạt hồi tháng , cơ thể chắc vẫn hồi phục hẳn.
Hắn cảm nhận bàn tay nhỏ ấm áp của nàng chủ động nắm lấy tay , lòng bàn tay mềm mại cọ cọ mu bàn tay , như lông vũ, trêu chọc đến mức lòng ngứa ngáy.
Còn đáng giá hơn cả “” chuyện đó.