Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 259

Cập nhật lúc: 2025-11-11 00:50:17
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vừa ngẩng đầu lên, nàng bắt gặp đôi mắt đen láy của trở nên u ám.

 

Hắn ?!

 

Nàng gạt phắt tay , tức giận trừng mắt: “Lăng Kiêu!”

 

Nàng thế còn nghĩ gì ?!

 

Hắn ?

 

Lăng Kiêu hồn, ngước mắt nàng: “Ừm?”

 

Hắn thấy sự tức giận trong mắt nàng, là nàng giận thật , cũng dám quá nữa, sờ sờ mũi: “Ăn cơm.”

 

Xuân Nhi cũng gọi một tiếng: “Hầu gia, phu nhân, dùng bữa ạ.”

 

Nguyệt Dao cũng còn sức dây dưa với , đẩy đến bàn tròn xuống.

 

Hắn theo , im lặng xuống chiếc ghế tròn bên cạnh nàng.

 

Xuân Nhi cảm nhận khí bàn cơm thích hợp, liền lặng lẽ lui , dám ở lâu.

 

Nguyệt Dao im lặng ăn cơm, một lời. Lăng Kiêu liếc sắc mặt nàng, dịu giọng lái sang chuyện khác: “Qua hai ngày nữa cung một chuyến. Bệ hạ tứ hôn, nay thành hôn, theo quy củ cũng cung tạ ơn.”

 

Giọng Nguyệt Dao lạnh nhạt: “Biết .”

 

“Nghe rừng đào ở núi Hoài Ngọc nở hoa , mấy hôm nữa đưa nàng dạo nhé?”

 

“Không .”

 

Hắn gắp cho nàng một cái bánh bao thịt, đôi mắt đen láy nàng, khó khi dịu dàng: “Ăn nhiều thịt một chút, bồi bổ thể.”

 

Nguyệt Dao như thấy, gạt cái bánh bao sang một bên.

 

“…”

 

Bàn tay cầm đũa của siết chặt , đáy mắt trầm xuống vài phần.

 

Nàng ngước mắt , đôi mắt trong trẻo sâu thẳm hề sợ hãi, chỉ là gương mặt nhỏ nhắn vẫn còn tái nhợt, trông thật đáng thương.

 

Hắn đưa tay nắm tay nàng, nàng lập tức né tránh. Hắn liền nắm lấy ống tay áo nàng, kéo nhẹ: “Lần như nữa.”

 

Nàng trừng mắt: “Không như nào?”

 

Hắn ngẫm lý do nàng tức giận, thái độ thành khẩn nàng: “Không nhiều như .”

 

Sắc mặt nàng cứng , gương mặt nhỏ nhắn còn tái nhợt lập tức đỏ bừng, tức đến mức buông đũa: “Lăng Kiêu!”

 

Sao thể vô sỉ như ?!

 

Lăng Kiêu vẻ mặt uất ức của nàng, cố nén khóe môi đang nhếch lên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-259.html.]

Nàng hễ tức giận là mắng c.h.ử.i thế nào, nào cũng chỉ trừng cặp mắt tròn xoe, thẹn quá hóa giận mà gọi tên .

 

Kêu đến mức tim cũng mềm nhũn.

 

Nàng hất mạnh ống tay áo, gạt tay , dậy . Hắn lên chặn đường, nắm lấy tay nàng: “Bên ngoài lạnh.”

 

Nàng chỉ mặc mỗi chiếc áo ngủ mỏng, khoác áo choàng lông thỏ, váy áo còn mặc, bây giờ đang là tiết trời tháng ba se lạnh, ngoài cảm c.h.ế.t ?

 

Nàng giằng tay , hất , nhưng hất .

 

Hắn dùng cả hai tay nắm lấy nàng, kéo nàng lòng: “Vậy nàng , nàng thế nào? Ta đều nàng.”

 

Hôm qua là quá, nhưng cũng họ vì chút chuyện căng thẳng.

 

Hắn nghĩ, lẽ là quá tham lam. Khi thành hôn, chỉ trói chặt nàng bên . Giờ đây nàng rốt cuộc là thê tử của , thỏa mãn với việc chỉ trói nàng bên cạnh.

 

Nguyệt Dao mím chặt môi .

 

Hắn kiên nhẫn dỗ dành: “A Dao, chúng thành hôn, sống với cả đời. Nàng hôm nay chuyện với , thể cả đời cũng chuyện, thì sống thế nào? Nàng gì thì cũng cho chứ.”

 

“Ta ngươi sẽ ?”

 

“Đương nhiên.”

 

Nguyệt Dao ngước mắt chằm chằm: “Vậy ngươi ép .”

 

Hắn khựng một chút, đuôi mày nhướng lên: “Được.”

 

Nàng ngẩn , ngờ đồng ý sảng khoái đến , nhất thời chút cảnh giác: “Bất cứ chuyện gì cũng .”

 

Hắn cong môi, giọng vẫn ôn hòa: “Được.”

 

Hắn đột nhiên dễ chuyện như khiến Nguyệt Dao chút bất ngờ. Cơn tức nghẹn trong lòng nhất thời cũng còn lý do để bùng nổ nữa.

 

“Ăn cơm xong ngủ tiếp, ừm?”

 

Hắn kéo nàng về xuống, gắp cho nàng một cái bánh bao thịt.

 

Nguyệt Dao chọc cái bánh bao, đưa miệng, nhai từng miếng nhỏ, liếc vẻ mặt ấm áp vui vẻ của Lăng Kiêu, cơn tức trong lòng dường như càng thêm uất nghẹn!

 

Ăn cơm xong, nha thu dọn bát đũa.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

“Ta còn chút việc công đến thư phòng xử lý, nàng nghỉ ngơi , cần chờ .”

 

Hắn tuy đang nghỉ ở nhà, nhưng công vụ trong triều một việc cũng thiếu, giờ thêm cả Kiêu Kỵ Doanh, cũng hề rảnh rỗi.

 

Nguyệt Dao nhíu mày, ai thèm chờ ?

 

“Biết .” Nàng đáp cho lệ.

 

Hắn cong môi, xoa xoa tóc nàng, mới dậy rời .

 

 

Loading...