Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 255

Cập nhật lúc: 2025-11-10 10:50:11
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cửa phòng nữa gõ vang, thấp giọng : “Vào .”

 

Bà mối bưng rượu hợp cẩn tiến , cẩn thận : “Hầu gia, đến giờ uống rượu hợp cẩn.”

 

Hắn liếc khuôn mặt nhỏ nhắn đang ngủ say của nàng, hất cằm: “Để đó .”

 

Nàng đêm qua ngủ ngon, mệt mỏi cả ngày, cũng nỡ vì chút chuyện nhỏ mà đ.á.n.h thức nàng.

 

Bà mối cũng dám ý kiến, vội gật đầu đồng ý, đặt khay lên bàn, nhỏ giọng lui ngoài.

 

“Mang một chậu nước ấm tới.” Lăng Kiêu dặn dò một tiếng.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Xuân Nhi liền bưng một chậu nước ấm , đặt lên giá chậu, chút lo lắng liếc Nguyệt Dao vẫn còn đang ngủ say, dám gì, cúi đầu lui .

 

Lăng Kiêu dậy, nhúng khăn nước ấm, vắt cho ráo bớt nước, mép giường xuống, nhẹ nhàng lau lên gò má đang ngủ say của Nguyệt Dao.

 

Nàng hiện tại mặc bộ váy áo phức tạp , mặt còn trang điểm, nhất định là ngủ ngon.

 

Chiếc khăn ấm áp lau lớp phấn dày, để lộ gương mặt trắng nõn. Hơi nóng từ khăn má nàng ửng hồng, giống như một quả táo chín, c.ắ.n một miếng.

 

Cổ họng khẽ chuyển động, ánh mắt tối sầm vài phần.

 

Nàng dường như mệt rũ cả , khăn nóng lau chút mất kiên nhẫn, đưa tay gạt nhẹ một cái.

 

Hắn thu bàn tay đang lau mặt cho nàng, ôn tồn dỗ dành: “Ngoan, lau mặt xong ngủ tiếp.”

 

Nàng thấy , cử động nữa, ngoan ngoãn để tiếp tục lau mặt.

 

Hắn nhẹ nhàng lau, khóe môi nở nụ .

 

Lau mặt xong, tiện tay thả khăn chậu, cởi đai áo cho nàng.

 

Bộ áo cưới của nàng vô cùng phức tạp, hết lớp đến lớp khác, giống như bóc bánh chưng , rốt cuộc cũng cởi hết lớp áo cưới chồng chất .

 

Thân hình mảnh khảnh mặc chiếc áo lót màu trắng, mềm mại đến kỳ lạ.

 

Ánh mắt tối sầm thêm vài phần.

 

Hắn kéo chăn gấm qua, định đắp cho nàng, bỗng nhiên cúi mắt xuống, thấy nàng trở . Trong lúc cử động, chiếc áo lót màu trắng kéo lệch , để lộ làn da trắng nõn, còn một sợi dây mảnh màu đỏ ẩn hiện.

 

Cổ họng bỗng nhiên khô khốc, cả dường như nháy mắt đốt cháy, ánh mắt nàng dần dần lấp đầy d.ụ.c vọng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-255.html.]

Tối nay là đêm động phòng hoa chúc của bọn họ, theo quy củ cũng nên cứ thế trôi qua.

 

Hắn đói khát lâu .

 

Thôi thì ngày mai hãy bắt đầu đối với nàng một chút, thiếu gì lúc .

 

Hắn cúi xuống, hôn lên gò má ửng hồng của nàng. Nụ hôn tham lam, nhỏ vụn men theo xuống , bàn tay to của đến đai lưng thon thả nơi áo lót, nhẹ nhàng kéo một cái, nút thắt bung , y phục trượt xuống, bày thể nàng.

 

Hơi thở của dần trở nên dồn dập, càng thêm bất mãn, hận thể đem nàng khảm trong xương tủy của .

 

Nguyệt Dao bỗng nhiên cảm thấy n.g.ự.c nhói lên, bừng tỉnh dậy. Vừa mở mắt, nàng liền đối diện với đôi mắt của Lăng Kiêu, sáng rực lên như mắt sói hoang.

 

Nàng sợ hãi hít một lạnh, lập tức tỉnh táo, đó phát hiện còn một mảnh vải!

 

Đầu óc nàng ong lên một tiếng, gò má nháy mắt đỏ bừng, hổ là tức giận: “Lăng Kiêu!”

 

Hắn hôn lên khóe môi nàng, giọng dịu dàng: “Ừm?”

 

cặp mắt lạnh lùng như sói hoang phảng phất như đang chằm chằm con mồi thèm nhỏ dãi từ lâu, giây tiếp theo liền vồ lên c.ắ.n xé, nuốt nàng trong bụng.

 

Cả nàng lông tơ đều dựng hết cả lên, sợ hãi nghiêng đầu né tránh : “Ta, , mệt .”

 

Bàn tay to của tùy ý lướt qua nàng, ý định buông tha: “Ừm, lát nữa liền ngủ.”

 

“Ta … Ưm…”

 

Hắn trực tiếp chặn môi nàng .

 

Nàng sợ hãi đến mức run rẩy, đầu tiên thuyền buôn ở Kỳ Châu giống như một cơn ác mộng.

 

Lần đêm giao thừa, nàng uống quá nhiều, ý thức rõ, còn , ý thức nàng vô cùng tỉnh táo, nàng thấy rõ mồn một đôi mắt sâu thẳm của , thấy rõ d.ụ.c vọng hề che giấu trong mắt , còn

 

Hắn dường như nhận sự run rẩy của nàng, kiên nhẫn vỗ về, kiên nhẫn hơn một chút.

 

Chiếc giường bát bộ bắt đầu chậm rãi đung đưa.

 

Nguyệt Dao cảm giác dần dần tan thành một vũng nước, gò má dần ửng lên sắc đỏ bất thường, cảm giác xa lạ của cơ thể khiến nàng hổ vùi mặt gối mềm.

 

tha cho nàng, giữ lấy gáy nàng, buộc nàng mở mắt .

 

Trên trán nổi đầy gân xanh, nhưng vẫn cố nén giọng khàn khàn, đôi mắt sâu thẳm khóa chặt lấy nàng, cho phép nàng trốn tránh: “A Dao, là ai?”

 

 

Loading...