Ngày hôm đó, Nguyệt Dao ngủ bù ở Minh Nguyệt Hiên, tới.
Ngày hôm , nàng ở trong sân xem sổ sách, bởi vì trong phủ dạo ầm ĩ gà bay ch.ó sủa, việc quản gia bỏ bê, tích tụ nhiều việc xử lý.
Ngày hôm nữa, nha ở tiệm hương liệu tới, là cửa hàng xảy chút chuyện, cần nàng quyết định.
Ngày thứ tư.
Kiếm Sương đỉnh đầu như áp suất thấp lạnh lẽo, cẩn thận mở miệng: “Phu nhân hai ngày hình như mệt, hôm nay đang ngủ bù ở Minh Nguyệt Hiên, lúc vẫn còn đang ngủ trưa.”
Lăng Kiêu sa sầm mặt: “Nàng mệt?!”
Kiếm Sương gượng: “Hai ngày quả thực nhiều việc, hẳn là mệt.”
Sắc mặt Lăng Kiêu càng thêm âm trầm. Ba ngày, suốt ba ngày, nàng đến liếc một cái cũng !
Khó khăn lắm mới Lão phu nhân tha thứ, nỗi lòng nàng yên trở , còn tâm trạng bận rộn mấy việc vặt vãnh trong phủ với mấy chuyện lặt vặt ở tiệm hương liệu, miễn cưỡng coi như nàng bận việc chính.
Hôm nay khó khăn lắm mới rảnh rỗi, nàng còn ngủ bù!
Đồ vô lương tâm!
“Đi mời phu nhân tới.” Lăng Kiêu lạnh mặt dặn dò.
“…” Phu nhân chắc vui lòng tới.
Thật sự tới thì sớm tới .
lời Kiếm Sương cũng dám miệng.
Lăng Kiêu liếc mắt lạnh lùng một cái, Kiếm Sương nuốt nước bọt: “Vâng.”
Minh Nguyệt Hiên.
Nguyệt Dao ngủ trưa một canh giờ. Ba ngày rốt cuộc cũng trút bỏ gánh nặng trong lòng, hai ngày cuối cùng cũng rảnh rỗi để xử lý những việc tồn đọng mấy ngày nay, bận đến mức nàng thức tới nửa đêm mới xong.
Hôm nay rốt cuộc còn việc gì nữa, nàng ngủ một giấc thật no say, hiện tại cả khoan khoái lạ thường.
Một năm qua, hiếm lúc nào nhẹ nhõm như .
“Phu nhân, Kiếm Sương tới.” Xuân Nhi thấy Nguyệt Dao dậy, hầu hạ nàng quần áo .
Nguyệt Dao nhíu mày: “Hắn tới gì?”
“Có lẽ là Hầu gia gì đó dặn dò.”
Hắn dặn dò cái gì?
Nguyệt Dao mặc đồ chỉnh tề, mới : “Mời .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-243.html.]
“Vâng.”
Nguyệt Dao khỏi nội thất, Kiếm Sương liền vội vàng bước , thái độ vô cùng cung kính: “Phu nhân.”
“Sao ?”
“Hầu gia mời phu nhân đến Vọng Sơn Lâu.”
Kiếm Sương xong, bổ sung: “Hầu gia thương nặng, hôm nay vết thương dường như nặng thêm một chút, phu nhân qua xem ạ.”
Nguyệt Dao sững sờ: “ ba ngày Trương viện phán qua giai đoạn nguy hiểm , hiện giờ chỉ cần tĩnh dưỡng là mà.”
Kiếm Sương mày giật giật, vội : “Tối hôm qua Hầu gia ngủ cẩn thận xoay rách miệng vết thương, hôm nay trông càng nghiêm trọng hơn. Tiểu nhân cũng đang lưỡng lự, tiện lấy chuyện phiền Lão phu nhân.”
Nếu Lão phu nhân , sẽ lo lắng đến mức nào.
Ánh mắt Nguyệt Dao ngưng , dậy: “Ta qua xem.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Vâng.”
Vọng Sơn Lâu.
“Phu nhân đến.”
Theo một tiếng thông báo, Nguyệt Dao vội vàng đẩy cửa bước .
Lăng Kiêu ở mép giường, chỉ mặc một chiếc áo ngủ, vai còn khoác một chiếc áo ngoài màu xanh nhạt. Sắc mặt vốn còn mang theo vài phần tái nhợt, giờ phút âm u.
“Nàng còn tới thăm ?” Giọng .
Nguyệt Dao : “Kiếm Sương miệng vết thương của ngươi rách , Trương viện phán tới ? Đã xem xét vết thương cho ngươi ?”
Lăng Kiêu lạnh lùng liếc Kiếm Sương một cái, Kiếm Sương lập tức lùi : “Tiểu nhân xin cáo lui !”
Sắc mặt âm trầm, hóa cũng chỉ dùng cái cớ mới lừa nàng tới, nếu thì mời cũng động?
Nàng lưng , thấy vẫn mặc quần áo, nhíu mày: “Sao ngươi còn mặc quần áo?”
Lăng Kiêu lạnh: “Ta cởi đồ nàng cái gì?”
Nguyệt Dao ngây một chút, mặt nháy mắt đỏ bừng, thẹn bực: “Ta, xem ngươi lúc nào? Ta là xem vết thương lưng của ngươi…”
Lăng Kiêu khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng nháy mắt đỏ ửng như quả đào mật, ánh mắt tối sầm , c.ắ.n một miếng.
Ngọn lửa giận đầy ắp trong lòng dường như đột nhiên tan quá nửa, đó là d.ụ.c vọng xao động.
Ánh mắt sâu thẳm thêm vài phần: “Ta cũng nàng xem thứ khác, nàng gấp cái gì?”
Bên tai Nguyệt Dao đỏ bừng như rỉ máu, trong đầu nàng đột nhiên hiện lên nhiều ký ức đáng sợ. Lăng Kiêu trần trụi giường, mỗi một chỗ, nàng đều ép rõ ràng.
Cái vẻ mặt tỏ thấu hiểu của , rõ ràng là đang ám chỉ nàng còn thứ khác!