Nguyệt Dao ăn ngủ yên.
Người ngoài đồn đại thế nào, nàng đều thể để trong lòng, nhưng duy chỉ Lão phu nhân, nàng thể nào buông bỏ .
Nàng thậm chí dám gặp Lão phu nhân, bởi vì sự thật chính là như thế, nàng thể gì đây?
Xuân Nhi nhỏ giọng , khẽ: “Lão phu nhân ngủ ạ, tuy là tức giận, nhưng cũng may Trương viện phán kê một thang t.h.u.ố.c hạ hỏa an thần, để Lão phu nhân tức giận đến phát bệnh.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Nguyệt Dao thoáng yên tâm, cúi đầu: “Ừm.”
Nàng chút bồn chồn, vùi đầu chữ. Lăng Trần từng , những lúc tâm thần yên, cứ tập theo chữ mẫu là thể bình tĩnh trở .
hiện tại nàng ngược càng càng thấy phiền não.
Mà lúc , Vọng Sơn Lâu cũng đang đèn đuốc sáng trưng.
Trương viện phán t.h.u.ố.c cho Lăng Kiêu xong, dặn dò: “Vết thương của Hầu gia vẫn còn khá nặng, vết thương bên ngoài thì , chỉ sợ nhất là bên trong chịu nổi, đột nhiên phát sốt. Hầu gia thể cường tráng, chắc là sẽ gì trở ngại. Để đề phòng vạn nhất, vẫn là nên túc trực, nếu gì , cũng thể kịp thời phát hiện.”
Kiếm Sương vội đồng ý: “Vâng, tiểu nhân nhất định sẽ cẩn thận, phiền Trương thái y.”
Trương viện phán xong việc, lúc mới thu dọn hòm thuốc, dậy ngoài.
Lăng Kiêu màn đêm đen kịt bên ngoài, lạnh mặt hỏi: “Phu nhân ?”
Kiếm Sương : “Phu nhân đang ở Minh Nguyệt Hiên.”
Sắc mặt , trọng thương đến mức , mà nàng thì , thảnh thơi ở trong tẩm viện của , thèm đến thăm !
“Nàng ngủ ?”
“Vừa Xích Ảnh qua báo , là vẫn ngủ, trong phòng còn sáng đèn.”
Lệ khí trong mắt Lăng Kiêu tan vài phần, coi như nàng cũng chút lương tâm.
Kiếm Sương gượng : “Phu nhân chắc là vì lo lắng cho thương thế của Hầu gia nên mới ngủ .”
Lăng Kiêu nén nụ đang nhếch lên nơi khóe môi, tâm trạng vui vẻ hơn nhiều.
“Ngươi cho qua Minh Nguyệt Hiên một chuyến.” Hắn dặn dò.
Kiếm Sương ngẩn : “A?”
Hắn lạnh lùng Kiếm Sương, lập tức hiểu : “Thuộc hạ ngay!”
Minh Nguyệt Hiên.
“Phu nhân, vẫn là nên ngủ sớm ạ, chuyện gì, ngày mai hẵng nghĩ cũng muộn.” Xuân Nhi đau lòng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-236.html.]
Nguyệt Dao ghế bành, chăm chú tập chữ mẫu mặt.
Nàng nhất định gặp Lão phu nhân. Bất kể thế nào, nàng cũng tự đến xin Lão phu nhân.
Sáng mai, nàng sẽ .
Đã hạ quyết tâm, Nguyệt Dao hít sâu một , rốt cuộc cũng buông bút xuống.
lúc , ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng la hoảng hốt của tiểu nha : “Phu nhân, phu nhân !”
Nguyệt Dao nhíu mày: “Sao ?”
Tiểu nha vội vã đẩy cửa chạy : “Hầu gia đột nhiên phát sốt cao, là tình hình !”
Sắc mặt Nguyệt Dao đột biến: “Sao như ?”
Ban ngày vẫn còn mà.
“Trương viện phán vết thương của Hầu gia quá nặng, vết thương bên ngoài thì , chỉ sợ bên trong chịu nổi. Nếu đột nhiên phát sốt cao, sẽ vô cùng nguy hiểm, e là nguy hiểm đến tính mạng.”
Đồng tử Nguyệt Dao co rụt : “Đã gọi Trương viện phán ?”
“Trương viện phán qua , phu nhân mau qua xem ạ.”
Nguyệt Dao vội vàng dậy ngoài.
Chưa đến mười lăm phút , Nguyệt Dao vội vã chạy tới Vọng Sơn Lâu.
“Phu nhân đến .” Kiếm Sương canh giữ ở ngoài cửa, thấy Nguyệt Dao, mắt liền sáng lên.
“Hầu gia thế nào ?” Nguyệt Dao vội hỏi.
“Phu nhân xem ạ.”
Nguyệt Dao vội đẩy cửa bước .
Liền thấy Trương viện phán đang xem bệnh cho , Lăng Kiêu sấp giường, tấm lưng tráng kiện trần trụi, những vết thương loang lổ trông vô cùng đáng sợ.
Hắn nhắm mắt , ánh nến nhảy múa, gương mặt tuấn tú mà tái nhợt lộ một vệt ửng đỏ kỳ lạ.
“Trương viện phán, Hầu gia ?” Nguyệt Dao sốt sắng hỏi.
Trương viện phán lau mồ hôi lạnh trán, lắp bắp trả lời: “Vừa lão phu châm cứu cho Hầu gia, lúc tạm thời khống chế . Giờ cho hạ nhân sắc một thang t.h.u.ố.c hạ sốt, uống xong quan sát thêm một đêm nữa.”
Nguyệt Dao thoáng thở phào nhẹ nhõm: “Làm phiền Trương viện phán.”
Trương viện phán gượng hai tiếng, vẻ hổ: “Không , gì đáng ngại. Chỉ là, ờ, vết thương của Hầu gia quá nặng, e là tổn thương đến phủ tạng, mấy ngày nay khó tránh khỏi thương thế đột nhiên chuyển biến . Cho nên, nhất vẫn là nên túc trực.”