Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 232

Cập nhật lúc: 2025-11-09 01:26:16
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Hầu gia, chứ ạ?” Trương viện phán nơm nớp lo sợ hỏi.

 

“Không .”

 

Lăng Kiêu Nguyệt Dao, thấy nàng cứng đờ đến bên mép giường, trong mắt giấu vẻ hoảng sợ, bối rối: “Sao, nông nỗi ?”

 

Bệ hạ sủng ái Lăng Kiêu như , nay luôn bày mưu tính kế, bao giờ để lâm hiểm cảnh. Nàng cho rằng, nhất định sớm biện pháp thoát khỏi cơn sóng gió .

 

ngờ, hôm nay cung vẫn còn lành lặn, lúc trở về thành bộ dạng .

 

Hắn nắm lấy tay nàng, đôi mắt yếu ớt nhưng lấp lánh ánh sáng, kéo kéo khóe môi: “A Dao, Bệ hạ tứ hôn cho chúng .”

 

Sắc mặt Nguyệt Dao cứng đờ: “Cái gì?”

 

Sắc mặt tái nhợt, trán còn rịn một lớp mồ hôi mỏng, lẽ là vì thương, đôi mắt sắc bén ngày thường, giờ phút thêm vẻ yếu ớt ôn hòa, giống như một con sói con vô hại.

 

“Bệ hạ thưởng phạt phân minh, phạt một trăm trượng để răn đe, chuyện qua , Bệ hạ cũng bằng lòng tác thành cho chúng .”

 

Nguyệt Dao cứng đờ tại chỗ, trong lòng dường như nổi lên sóng to gió lớn.

 

Hắn vẫn cường thế ngang ngược như , đời ai tệ hơn . Nàng rõ ràng hận sợ , nhưng giờ phút bộ dạng thương nặng, yếu ớt của , cảm thấy vô cùng hụt hẫng.

 

Hắn chịu một trăm trượng, mới đổi lấy một chỉ tứ hôn .

 

Hắn là giỏi tính toán, cẩn trọng từng bước như , thế mà chuyện ngu ngốc đến thế.

 

Thanh Ngọc tiến thông báo: “Hầu gia, Lão phu nhân tới.”

 

Chuyện Lăng Kiêu thương truyền khắp phủ, bên Lão phu nhân tự nhiên là thể giấu .

 

Trong mắt Nguyệt Dao hiện lên một tia hoảng loạn, nếu Lão phu nhân thấy nàng ở đây…

 

Lăng Kiêu véo nhẹ lòng bàn tay nàng: “Nàng lối cửa hông .”

 

Nguyệt Dao vội vàng dậy, vội vã trốn ngoài bằng cửa nhỏ ở gian bên. Vừa khỏi tẩm viện của Lăng Kiêu, bước chân hoảng loạn của nàng dừng một chút, đầu óc hỗn loạn bỗng nhiên tỉnh táo vài phần.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-232.html.]

Nàng quen thói trốn tránh, nhưng việc đến nước , chuyện của nàng và Lăng Kiêu nhất định thể giấu nữa.

 

Nghĩ đến đây, sắc mặt nàng càng tái nhợt.

 

Trương viện phán bôi cho Lăng Kiêu loại t.h.u.ố.c nhất, mặc áo ngủ cho . Chiếc áo ngủ mỏng màu trắng che vết thương, giờ phút , ngoài sắc mặt chút tái nhợt bất thường, thì cũng vết thương nghiêm trọng nào.

 

“Mẹ, chỉ là con phạm chút chuyện, Bệ hạ trách phạt thôi ạ.”

 

“Rốt cuộc là chuyện gì?!”

 

Lão phu nhân vô cùng lo lắng, từ khi Lăng Trần qua đời, bà đặc biệt để ý đến an nguy của Lăng Kiêu, sợ xảy bất cứ sai sót gì.

 

Lăng Kiêu gắng gượng dậy, ngước mắt thẳng đôi mắt lo lắng của Lão phu nhân, giọng trầm : “Con cưới Nguyệt Dao.”

 

Lão phu nhân cứng đờ, nhất thời cảm thấy trong đầu như sét đ.á.n.h ngang tai.

 

Bà phản ứng hồi lâu mới hiểu , đôi mắt vốn đang lo lắng, giờ phút ngập tràn tức giận: “Ngươi lời hỗn xược gì ?!”

 

Lăng Kiêu bình tĩnh : “Con cầu xin Bệ hạ ban thánh chỉ tứ hôn, dự định chọn ngày thành hôn.”

 

Lão phu nhân kinh hãi đến mức tròng mắt suýt lồi , chỉ Lăng Kiêu mà tay run rẩy: “Ngươi, ngươi quả thực là xằng bậy! Nguyệt Nương là thê tử của đại ca ngươi, ngươi dám những lời ?! Ngươi còn coi đại ca ngươi ?!”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Giọng Lăng Kiêu thong dong: “Đại ca mãn tang một năm, nàng cũng thể tái giá. Đại ca để di thư cho con, cố ý dặn dò con chăm sóc cho Nguyệt Dao. Nàng gả cho con, con sẽ đối xử với nàng, nhất định thể chăm sóc cho nàng. Đại ca ở cửu tuyền cũng thể an tâm.”

 

Lão phu nhân tức đến mức suýt vớ lấy gậy trượng mà đánh: “Ngươi cái đồ nghiệp chướng ! Ngươi còn mặt mũi những lời đó !”

 

Nha vội tiến lên đỡ bà: “Lão phu nhân bớt giận ạ, coi chừng sức khỏe.”

 

Lão phu nhân thể nhịn cơn giận ? Chỉ Lăng Kiêu hỏi: “Cho nên các ngươi sớm tư tình…”

 

Từ lúc Nguyệt Nương từ Định Châu về kinh, bà mơ hồ cảm thấy , nhưng rốt cuộc lòng bàn tay mu bàn tay cũng đều là con trai, con dâu mà bà cực kỳ tin tưởng, bà cũng nghĩ nhiều.

 

hiện tại sự thật bày mắt, bà mới nhớ , hóa sớm manh mối!

 

Giọng Lăng Kiêu ôn hòa: “Cũng thể coi là tư tình, là con cưỡng cầu nàng. Nguyệt Dao tính tình nhu thuận, tự nhiên là thể chống con.”

 

 

Loading...