Lăng Kiêu một tay chống xuống đất, gượng lên, bước chân lảo đảo, trán rịn một lớp mồ hôi mỏng, sắc mặt tái.
Cao công công đỡ : “Nô tài chuẩn kiệu, đưa Hầu gia cung, và cho Trương viện phán cùng Hầu gia về phủ, để xem xét vết thương cho ngài.”
Nói xong, liền lập tức đỡ Lăng Kiêu lên kiệu mềm, đó sắp xếp: “Mau, đưa Hầu gia cung về phủ!”
Sau một hồi bận rộn, rốt cuộc cũng kết thúc trận khổ hình khiến tất cả đều run sợ .
Cao công công lúc mới xoay trở trong điện, hoàng đế mặt trầm như nước long ỷ: “Kiêu Nhi thế nào ?”
Cao công công đè thấp giọng: “Bệ hạ yên tâm, nô tài hành hình chừng mực, đều thu bớt lực đạo, nhưng rốt cuộc cũng là một trăm trượng, e là cũng tổn thương gân cốt, giường nghỉ ngơi một hai tháng.”
Hoàng đế thoáng yên tâm một chút, hừ lạnh một tiếng: “Hắn cũng đáng chịu tội! Làm loại chuyện , khiến cả triều yên!”
Cao công công gượng: “Bệ hạ , Lăng Hầu nay trầm , hồ đồ ở chuyện . may mà xử trí thỏa đáng, hiện giờ cũng coi như lời công đạo, chứ lẽ Bệ hạ thật sự dựa theo ý của đám đó, tước quyền của Lăng Hầu.”
Chưa đến hiện giờ Lăng Kiêu trấn giữ kinh thành giống như cây kim định hải thần châm, một khi tước quyền nhất định sẽ gây náo động.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Hơn nữa Cao công công cũng hiểu rõ, Bệ hạ coi trọng Lăng Hầu, coi như con ruột, thể thật sự để vì chút chuyện mà tước quyền?
Cho nên trượng trách một trăm, phạt bổng một năm, bộ dạng là thôi.
Hoàng đế trừng mắt lườm ông : “Ngươi cái lão xảo quyệt .”
Cao công công ha hả : “Nô tài dám.”
Hầu phủ.
Xe ngựa dừng ở cổng lớn, Kiếm Sương dìu Lăng Kiêu xuống xe.
Gã sai vặt gác cổng thấy Lăng Kiêu trọng thương trở về, đều sợ ngây , trong phủ nhất thời gà bay ch.ó sủa.
Tin tức nhanh liền truyền đến Minh Nguyệt Hiên.
“Phu nhân, nha bên ngoài truyền tin, Hầu gia từ trong cung trở về, trọng thương!” Xuân Nhi vội .
Nguyệt Dao đang chữ, , bàn tay cầm bút siết chặt: “Sao thương?”
“Hình như là Bệ hạ trách phạt, chịu hình một trăm trượng.”
Đồng tử Nguyệt Dao co rụt , sắc mặt biến đổi: “Một trăm trượng?!”
Đánh như là lấy mạng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-231.html.]
“Phu nhân qua xem ạ?”
Nguyệt Dao lưỡng lự một chút, nhưng cuối cùng vẫn ném bút xuống, vội vàng dậy.
Lăng Kiêu trở tẩm viện, Trương viện phán liền xem xét vết thương cho . Hắn cởi áo, sấp giường, để lộ tấm lưng tráng kiện, giờ đây hằn đầy những vết trượng loang lổ.
“Vết thương của Hầu gia vẫn còn nặng, lão phu bôi t.h.u.ố.c e là sẽ động đến miệng vết thương, Hầu gia ráng nhịn một chút.”
“Không .”
Trương viện phán lúc mới cẩn thận bắt đầu bôi t.h.u.ố.c cho .
Lăng Kiêu ngước mắt về phía Kiếm Sương, lạnh lùng dặn dò: “Ngươi một chuyến đến Đông Cung, với Thái tử chuyện giải quyết xong.”
“Vâng.”
“Chuyện ở Hiến Vương phủ , ngươi tra manh mối gì ?”
Kiếm Sương tấm lưng hằn đầy vết thương dữ tợn của Lăng Kiêu, mím môi: “Tiểu nhân cạy miệng bà tử , khai tên Lý tổng quản của Hiến Vương phủ. Tối hôm qua trói Lý tổng quản thẩm vấn, Lý tổng quản , là do Hiến Vương phi dặn dò.”
Ánh mắt Lăng Kiêu rùng , lạnh băng thấu xương: “Trần Thi Vận?”
Cũng , Hiến Vương tuy kiêng kỵ , nhưng gây khó dễ cho Khương Nguyệt Dao, một phụ nữ nội trạch, thì cũng cần thiết. Kẻ thể sai khiến nô tài của Hiến Vương phủ, địch ý với Khương Nguyệt Dao, cũng chỉ Trần Thi Vận.
Hắn còn tưởng con gái do lão cáo già Trần tướng dạy dỗ cũng nên điều một chút, ngờ bừa bãi như , dám động đến của .
Ánh mắt Lăng Kiêu sắc bén, sát khí chợt hiện.
Bỗng nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng nha vấn an: “Đại phu nhân tới.”
Kiếm Sương vội né sang hai bước, sợ cản đường Đại phu nhân.
Cửa đẩy , Nguyệt Dao vội vàng bước .
Lăng Kiêu thu vẻ sắc bén trong mắt, giọng suy yếu: “Sao nàng tới đây?”
Nguyệt Dao thấy những vết thương dữ tợn lưng , mặt trắng bệch: “Ngươi, ngươi ?”
“Chỉ là vết thương nhỏ, .”
Hắn nhíu mày, cả bỗng nhiên gồng cứng, sắc mặt lộ vẻ tái nhợt yếu ớt.
Trương viện phán đang bôi t.h.u.ố.c cũng sợ đến mức dừng cả động tác, bôi t.h.u.ố.c nãy giờ, đột nhiên chịu nổi?