Hắn bôi cho nàng loại t.h.u.ố.c nhất, mới kéo tay áo nàng xuống, che cổ tay mảnh khảnh. Bàn tay vốn đang nắm cổ tay trượt xuống, dắt lấy tay nàng, kéo nhẹ một cái, để nàng dựa lòng .
Hắn cúi ôm lấy nàng, bàn tay to nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mại lưng nàng, ôn tồn : “A Dao, nàng ngoan một chút, đừng chọc tức giận.”
Nàng cứng đờ dựa lòng , lạnh toát.
Ngoài cửa truyền đến giọng của Kiếm Sương: “Hầu gia, Quý đại nhân tới.”
Lúc mới buông nàng : “Nàng nghỉ ngơi , còn chút việc bận.”
Nàng đầu , sờ sờ mặt nàng, đó xoay bước nhanh ngoài.
Thư phòng.
Lăng Kiêu bước , Quý Hoài Trúc liền xông tới: “Ngươi điên ?!”
Lăng Kiêu nhíu mày, vươn tay đẩy : “Ồn ào cái gì?”
“Ngươi chuyện ngươi lén lút với chị dâu truyền khắp Yến Kinh thành ?! Ngươi đừng với phụ nữ ngươi coi trọng lúc chính là chị dâu của ngươi đấy nhé!”
Lăng Kiêu xuống ghế bành, tiện tay bưng một ly , lúc mới nhướng mí mắt liếc một cái: “Liên quan quái gì đến ngươi.”
Quý Hoài Trúc thấy ý phản bác, mặt trắng bệch.
“Ngươi điên thật ! Hèn chi, hèn chi lúc ngươi…”
Quý Hoài Trúc tức đến đau cả ngực, tỉ mỉ nghĩ , mới phát hiện cũng là dấu vết! Lăng Kiêu đối với chị dâu của , nay đều sự chú ý bình thường!
bao giờ nghĩ đến phương diện , rốt cuộc và Lăng Kiêu cũng quen mấy năm, Lăng Kiêu bao giờ chuyện hoang đường như !
Lăng Kiêu ồn đến chút phiền, vốn dĩ tâm trạng , giọng điệu cũng thêm vài phần lạnh lùng: “Còn việc gì ?”
“Ngươi hiện tại cả kinh thành đều đang đồn đại chuyện của ngươi , đám lão già ở Ngự Sử Đài sợ là lúc đang mài bút đến bốc khói, quá sáng mai, bao nhiêu tấu chương sẽ đàn hặc ngươi! Trần tướng và Hiến Vương đang lo bắt điểm yếu của ngươi, hiện tại nhất định cũng sẽ mượn chuyện to lên!”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Quý Hoài Trúc sắp vội c.h.ế.t, mà Lăng Kiêu thần sắc vẫn dửng dưng: “Ta .”
“Vậy ngươi tính bây giờ?!”
Lăng Kiêu uống một ngụm , tiện tay đặt chén lên bàn, nhàn nhạt : “Thành hôn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-228.html.]
“Thành hôn với ai?” Quý Hoài Trúc ngây ngốc hỏi.
Hắn lạnh lùng quét mắt Quý Hoài Trúc một cái, ánh mắt đó dường như đang một kẻ ngốc.
Quý Hoài Trúc hét lên chói tai: “Ngươi điên ? Ngươi còn thành hôn với nàng ?! Ngươi sợ đàn hặc đủ nhiều đúng !?”
Lăng Kiêu dựa lưng ghế bành, mày cũng nhăn một chút, đôi mắt lành lạnh : “Ngươi hành quân đ.á.n.h giặc kỵ nhất điều gì ?”
“Cái gì?” Quý Hoài Trúc hiểu , chuyện thì liên quan gì?
“Lo lo , do dự quyết, cách nào từ bỏ, quyết tâm dũng cảm tiến lên,” đôi mắt đen của lộ rõ vẻ sắc bén, “Ta rõ ràng thứ là gì.”
Nguyệt Dao rõ, nàng luôn luôn do dự, lo lo . Nàng thậm chí ngay cả lúc quyết tâm bỏ trốn ở Định Châu, cũng thể nhẫn tâm hạ độc .
Bởi vì chỉ c.h.ế.t, nàng mới thể thật sự còn nỗi lo về , mới thể trốn đến chân trời góc biển.
Nàng luôn chừa một đường lui, nàng thể nhẫn tâm. thì bao giờ chừa đường lui, cũng nay đều tàn nhẫn đến cùng. Từ nửa năm , ngay khoảnh khắc nhận động lòng với nàng, liền ý định buông tha nàng.
Ánh mắt Quý Hoài Trúc sững , cứng đờ tại chỗ, trong lòng dường như nổi lên sóng to gió lớn.
Sáng sớm hôm , Lăng Kiêu cung.
Bên ngoài Hàm Nguyên Điện, Cao công công cẩn thận : “Hầu gia, Bệ hạ hôm nay cáo ốm lên triều, lúc vẫn dậy , Hầu gia nếu chuyện gì, là hôm khác hẵng đến.”
Lăng Kiêu ở ngoài điện, thần sắc lãnh đạm: “Không , ở đây chờ là .”
“Chuyện …”
Cao công công khó xử há miệng, nhưng rốt cuộc vẫn dám gì, xoay vội vàng trong điện.
Hoàng đế giờ phút đang khoác một chiếc áo ngoài, giường La Hán lật xem một chồng tấu chương chiếc bàn nhỏ, sắc mặt vô cùng khó coi.
“Bệ hạ, Lăng Hầu tới, là chuyện quan trọng cầu kiến Bệ hạ, giờ đang chờ ở ngoài điện.” Cao công công , cung kính .
“Trẫm rảnh gặp !” Hoàng đế bực bội .
Hoàng đế chỉ chồng tấu chương cao ngất bàn: “Hắn còn mặt mũi cung gặp trẫm , cả chồng tấu chương , tất cả đều là đàn hặc !”