Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 227

Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:46:49
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong lòng chút bất mãn, liền kéo cổ tay nàng giật lòng, bóp cằm buộc nàng ngẩng đầu , giọng lạnh: “Sao gì?”

 

“Ta gì thì gì quan trọng ?”

 

Đôi mắt nàng ửng đỏ, mang theo một chút sương, sâu đáy mắt vương đầy căm hận.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Ánh mắt lạnh một chút: “Nàng oán ?”

 

“Ngươi bức đến nước , đẩy cảnh bất nhân bất nghĩa, biến thành mục tiêu cho chỉ trích, hiện giờ cả kinh thành đều tai tiếng của ngươi và , chẳng lẽ còn cảm tạ ngươi ?”

 

Hắn mím chặt môi, bàn tay đang kéo cổ tay nàng trượt xuống, nắm lấy tay nàng, giọng điệu trấn an: “Chẳng qua chỉ là vài lời đồn vớ vẩn, trong cung ngoài cung bao nhiêu chuyện dơ bẩn, nàng cho rằng nhà ai cũng sạch sẽ ?”

 

Huống hồ ở Yến Kinh thành , nay đều là quyền thế định đoạt, chuyện như , thì ai dám thật sự phê bình nàng và ?

 

Không sống nữa ?

 

Nàng mắt đỏ hoe trừng : “Ngươi quan tâm, nhưng quan tâm! Hôm nay Công chúa thất vọng về đến cực điểm, ngày mai Lão phu nhân chuyện , sẽ thế nào. Ta trở thành tội nhân, nhưng tại gánh chịu những điều ? Ngươi chỉ nghĩ đến thứ ngươi , ngươi từng hỏi đồng ý ?”

 

Sắc mặt dần dần âm trầm, thấy vẻ oan ức thể che giấu trong đôi mắt đỏ hoe của nàng, trái tim đau nhói một chút.

 

Hắn kiềm chế cơn giận, dịu giọng : “Nếu là thật lòng với nàng, ắt sẽ vì một chuyện như mà hiểu lầm nàng.”

 

“Huống hồ chuyện nàng và Mạc Tử Khiêm ở chung một phòng tại đông sương sớm truyền khắp Hiến Vương phủ, dù nhắc tới, nàng nghĩ hôm nay thể yên ?”

 

Nguyệt Dao c.ắ.n răng: “Phải, hôm nay gài bẫy, định thể bình yên vô sự rời khỏi Hiến Vương phủ. thà rằng hôm nay truyền tai tiếng với là Mạc Tử Khiêm!”

 

Ít nhất nàng từng , nàng thể thẳng thắn !

 

Công chúa sẽ vẫn vô điều kiện tin tưởng nàng như , Lão phu nhân cũng sẽ đau lòng cho nàng.

 

Mặc dù nàng bức bất đắc dĩ rời khỏi Lăng gia, ít nhất nàng phụ lòng những thật sự quan tâm đến .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-227.html.]

 

Chứ như bây giờ, trở thành tội nhân thất tín bội nghĩa!

 

Ánh mắt chợt trở nên âm u, giọng lạnh thấu xương: “Nàng lặp nữa xem.”

 

Nguyệt Dao như thể bất chấp tất cả, đón nhận ánh mắt sâm u của , đôi mắt đỏ hoe tràn ngập vẻ quyết tuyệt: “Ta , thà rằng là Mạc… A!”

 

Hắn nắm chặt cổ tay nàng giật mạnh lòng, nàng đ.â.m sầm n.g.ự.c . Ngẩng đầu lên, đôi mắt âm u của khóa chặt nàng, sát khí quanh bùng nổ.

 

Tay nhẹ nhàng vỗ về mặt nàng, lòng bàn tay ấm áp nóng đến đáng sợ, chạm da thịt nàng, phảng phất như thiêu đốt. Bàn tay to vỗ về mặt nàng, chậm rãi trượt xuống, di chuyển đến chiếc cổ mảnh khảnh của nàng.

 

Toàn nàng cứng đờ, sợ hãi và căm hận đan xen trong mắt, sắc mặt tái nhợt đều căng thẳng. Không khí trong phòng như kéo căng, chìm sự im lặng ngột ngạt.

 

Lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve làn da non mịn cổ nàng, ánh mắt âm u dần sâu thẳm, nhưng giọng trở nên bình tĩnh.

 

“Nàng nhắc đến Mạc Tử Khiêm thêm một câu, liền đ.á.n.h gãy một chân của . Mạc gia một phế nhân là Mạc Thư Kiệt, chắc cũng ngại thêm một kẻ nữa.”

 

Đồng tử nàng co rụt , sắc mặt càng tái nhợt.

 

Hắn buông lỏng bàn tay đang đặt cổ nàng, thản nhiên kéo cổ tay của nàng, đồng thời lấy một hũ sứ nhỏ, dùng đầu ngón tay quệt một ít t.h.u.ố.c mỡ trắng mịn, bôi lên cổ tay mảnh khảnh của nàng.

 

Hắn cụp mắt xuống, lệ khí quanh giảm, một tay nắm cổ tay nàng, một tay dùng động tác mềm nhẹ bôi t.h.u.ố.c mỡ lên vết bầm tím mờ nhạt cổ tay nàng.

 

Giọng lành lạnh vẫn bình tĩnh: “Nàng cứ ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe, chuyện bên ngoài thứ lo. Ta sẽ để Xích Ảnh ở đây, nàng việc gì cứ sai bảo, đừng tự ý khỏi cửa. Chờ hai ngày nữa xong việc, sẽ đưa nàng ngoài dạo.”

 

Giọng điệu tùy ý như thể bọn họ hề tranh chấp gì, chỉ như đang chuyện phiếm việc nhà, dù khí trong phòng vẫn vô cùng ngột ngạt.

 

Nàng c.ắ.n chặt môi, một lời.

 

Hắn dường như cũng để tâm, nàng gì cũng , dù những lời nàng cũng là lời .

 

 

Loading...