Hoài Ninh thấy Nguyệt Dao, vội đón lên: “Nguyệt Dao, ngươi chứ? Ta ngươi xảy chuyện, đang định tìm ngươi…”
Còn xong, tầm mắt nàng đột nhiên dừng bàn tay Lăng Kiêu đang nắm c.h.ặ.t t.a.y Nguyệt Dao, nhất thời sững sờ tại chỗ, hồi lâu phản ứng kịp.
Nguyệt Dao hoảng đến mức vội vàng giải thích, há miệng còn nghĩ nên gì, Lăng Kiêu kéo thẳng trong điện.
Hoàng đế ở vị trí chính thượng, Hoàng hậu và Quý phi hai bên, Hiến Vương và Thái tử đều mặt.
“Thần tham kiến Bệ hạ.”
Lăng Kiêu chắp tay hành lễ, Nguyệt Dao cũng vội vàng theo nhún hành lễ.
Hoàng đế thấy Lăng Kiêu kéo chị dâu của , nhất thời còn hồn, sững sờ một lúc, mới : “Miễn lễ.”
Hoàng đế Khương Nguyệt Dao đang lưng , sắc mặt ẩn hiện vẻ kinh ngạc và nghi ngờ. Vừa còn khua môi múa mép Khương thị an phận, công khai ở vương phủ lén lút gặp gỡ nam nhân. Ông cứ nghĩ, với tính tình của Lăng Kiêu, chuyện sợ là đem Khương thị, kẻ ô nhục gia môn , trừ khử cho hả giận.
ngờ, Lăng Kiêu còn mang nàng tới gặp .
Xem là lời đồn?
Hoàng đế trầm giọng : “Trẫm một ít lời đồn, đang định cho tìm ngươi. Ngươi vội vàng đến, cũng là vì chuyện ?”
“Vâng.” Lăng Kiêu đáp thẳng thắn.
“Trẫm chị dâu ngươi, Khương thị, cùng nam nhân công khai lén lút gặp gỡ ở đông sương, nô tài bắt gặp.”
Hoàng đế dừng một chút, vẻ thản nhiên trong mắt Lăng Kiêu, bộ dạng rụt rè mà dịu dàng của Khương thị, thầm nghĩ chuyện thế nào cũng giống như là giả.
“Trẫm nghĩ, chuyện nhất định là tin đồn nhảm. Ngươi cứ thật, rốt cuộc là thế nào, trẫm sẽ tự chủ cho ngươi.”
Hoàng đế thiên vị Lăng Kiêu, cả triều đều , chỉ cần Lăng Kiêu , hoàng đế đương nhiên sẽ xử lý đám cẩu nô tài tung tin đồn, trả sự trong sạch cho Lăng gia.
Lăng Kiêu chắp tay: “Bệ hạ từng hứa với thần, vì khen thưởng công lao bình định, nguyện ý đáp ứng thần một chuyện.”
Hoàng đế nheo mắt , bỗng nhiên loại dự cảm lành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-224.html.]
Lăng Kiêu vê vạt áo quỳ xuống: “Thần cầu xin Bệ hạ tứ hôn, thần cưới Khương thị.”
Lời , cả điện nháy mắt lặng ngắt như tờ, chìm một mảnh tĩnh mịch.
Nguyệt Dao cứng đờ quỳ lưng Lăng Kiêu, thấy hành động cầu hôn công khai của , trong đầu vang lên tiếng ong ong chói tai, một mớ hỗn độn.
Hoàng đế im lặng hồi lâu, mới hỏi: “Khương thị nào?”
“Khương Nguyệt Dao.”
Hoàng hậu và Quý phi kinh hãi đến biến sắc, cẩn thận quan sát sắc mặt hoàng đế. Hiến Vương và Thái tử càng kinh ngạc đến mức tròng mắt cũng lồi , như chằm chằm Lăng Kiêu cho thủng một lỗ.
Mà Hoài Ninh lời , cứng đờ tại chỗ, gần như thể tin tưởng mà bọn họ.
“Hỗn xược!” Hoàng đế đập bàn, giận mắng, “Ngươi đang bậy bạ gì đó!”
Nguyệt Dao sợ tới mức vội vàng quỳ rạp xuống đất theo, cúi đầu cố gắng che giấu sự tồn tại của , hận thể lập tức độn thổ.
Lăng Kiêu thẳng tắp lưng, rõ ràng đang quỳ, nhưng khí thế hề suy giảm. Hắn ngước mắt đón nhận tầm mắt của hoàng đế, giọng vẫn thản nhiên như cũ: “Chuyện hôm nay, là tin đồn nhảm. Người lén lút gặp gỡ Khương thị ở đông sương chính là thần. Vì để bảo thanh danh, mong Bệ hạ tứ hôn.”
Thái tử cũng sợ ngây , lúc tin đồn chị dâu lén lút gặp gỡ nam nhân truyền , đang ở cùng uống ? Sao biến thành Lăng Kiêu và Khương thị lén lút gặp gỡ?!
“Ngươi còn đến thanh danh?!” Hoàng đế suýt chút nữa xông xuống đ.á.n.h : “Ngươi đòi cưới chị dâu của ngươi?! Ngươi coi lễ pháp của Đại Chu đều ch.ó ăn hết ?! Ngươi ngươi là phận gì !”
Lăng Kiêu d.a.o động: “Thần .”
“Ngươi cái quái gì!”
Hoàng đế tin tưởng Lăng Kiêu mà tin tưởng, coi trọng như thể chuyện hoang đường . Ông đầu về phía Khương Nguyệt Dao, giận cá c.h.é.m thớt: “Có là ả …”
Lăng Kiêu trầm giọng : “Bệ hạ bớt giận, chuyện là do thần cưỡng cầu. Khương thị là góa phụ của trưởng , thần vì hợp quy củ, nên cố ý chờ nàng mãn tang một năm mới đề cập chuyện cầu hôn.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Hoàng đế tức đến bật : “Ngươi còn giữ quy củ? Ngươi mà giữ quy củ thì chuyện hoang đường ! Ngươi loại chuyện , một câu cầu trẫm tứ hôn là thể giải quyết? Ngươi sợ nước bọt của thiên hạ dìm c.h.ế.t ngươi, sợ Ngự Sử Đài đàn hặc ngươi đến c.h.ế.t !?”