Thái tử cũng kinh hãi đến biến sắc. Vị chị dâu của Lăng Kiêu cũng gặp qua mấy , trông dịu dàng hiền thục, cũng giống loại thể chuyện tai tiếng !
“Dẫn đường!”
Lăng Kiêu lập tức bước nhanh ngoài, tiểu cung nữ vội vàng chạy vội dẫn đường.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Đông sương.
Giờ phút vẫn còn đang giằng co.
Tiểu thái giám mang theo một đám hạ nhân chặn ở bên ngoài, thái độ thì cung kính, nhưng lời trần trụi uy hiếp: “Lăng Đại phu nhân, minh châu là vật Thánh Thượng ngự tứ, thể khinh suất. Vương phi cố ý mệnh nô tài đến lấy minh châu, Lăng Đại phu nhân chậm chạp chịu mở cửa, chẳng lẽ là hỏng vật ngự tứ?”
Bàn tay trong tay áo của Nguyệt Dao siết chặt, sắc mặt âm trầm, lạnh lùng : “Ta cẩn thận đổ ướt váy áo, giờ phút tiện gặp . Chờ sửa sang váy áo xong, sẽ tự mang minh châu đưa đến cho Vương phi.”
Tiểu thái giám khẩy: “Lăng phu nhân đừng khó nô tài, minh châu vô cùng quý giá, nô tài gánh nổi một chút sơ suất nào . Vương phi giờ phút liền , nô tài hiện tại lấy ngay. Nô tài là một hoạn quan, phu nhân váy áo ướt, còn sợ nô tài thấy ? Hay là, nô tài cho cung nữ lấy minh châu, mang cho phu nhân một bộ váy áo sạch sẽ.”
“Không cần, đều sắp xếp, tất cả lui cho !”
“Phu nhân tìm cách chối từ dám mở cửa, sợ là ý đồ khác? Dạ minh châu thật sự quý giá, nô tài dám sơ suất. Phu nhân mở cửa, nô tài cũng chỉ đành xông . Người , lập tức mở cửa!”
Sắc mặt Nguyệt Dao khẽ biến, tên nô tài cứ một câu "vật Bệ hạ ngự tứ", hai câu " minh châu quý giá, dám khinh suất", kỳ thực chẳng qua là vin cớ để xông !
Nàng đầu tấm bình phong, cái giá thêu đó cũng lớn, vặn che bóng Mạc Tử Khiêm, nhưng cũng kín đáo gì, tâm chỉ cần lục soát là thể tìm thấy.
“Ngươi là nô tài mà thật to gan! Muốn dĩ hạ phạm thượng ?!” Nguyệt Dao lạnh lùng .
Tiểu thái giám lạnh: “Nô tài chỉ lo lắng cho vật ngự tứ, nếu mà thấy minh châu , sẽ tự bồi tội với Lăng Đại phu nhân.”
Dứt lời, tiểu thái giám liền dùng chân đạp mạnh cửa phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-220.html.]
Then cài cửa lập tức đạp gãy, ngay đó tên tiểu thái giám liền dẫn theo ba năm hạ nhân trực tiếp xông .
Vừa xông , bọn chúng cũng thèm minh châu, mà lập tức quanh khắp nơi, dường như tìm kiếm ai đó.
Sắc mặt Nguyệt Dao càng thêm khó coi, chỉ viên minh châu bàn: “Lập tức cầm cút !”
tiểu thái giám thật sự đến lấy minh châu, cửa thể dễ dàng rời như ?
Hắn liếc mắt quanh phòng một vòng, thoạt thấy bóng dáng nam nhân nào, còn tưởng là gặp ma.
kỹ , liền phát hiện tấm bình phong trong phòng.
Tiểu thái giám khẩy bồi tội: “Hóa minh châu , là nô tài đường đột, nô tài bồi tội với phu nhân mới . Cơ mà nô tài thấy váy áo Lăng phu nhân cũng ướt, phu nhân cố sức từ chối cho nô tài , lẽ nào, là đang chuyện gì thể để khác ?”
“Ta gì, đến lượt ngươi lắm mồm ?”
Tên tiểu thái giám sợ: “Phu nhân chuyện trái với lương tâm, hà tất sợ hãi dám mở cửa? Lẽ nào là trong phòng giấu thích khách?”
Hắn bỗng nhiên chằm chằm tấm bình phong thêu : “Nô tài thấy tấm bình phong dường như . Hôm nay Hiến Vương đại hôn, chỉ sợ thích khách trộn mưu hại Bệ hạ và Vương gia. Nô tài vẫn là nên cẩn thận một chút, điều tra cho sạch sẽ mới ! Nếu cuối cùng lục soát gì, cái mạng hèn của nô tài mặc cho Lăng phu nhân xử trí!”
Hắn xong, liền hiệu bằng mắt cho hai bà tử phía . Hai bà tử gật gật đầu, liền về phía tấm bình phong.
Nguyệt Dao xông lên cản, tên tiểu thái giám chặn đường. Hắn mà như : “Lăng Đại phu nhân cây ngay sợ c.h.ế.t , bọn nô tài chỉ là phụng mệnh hành sự, Lăng phu nhân xin đừng ngăn cản.”
“Ngươi càn!”
Nguyệt Dao đẩy mạnh , nhưng tên tiểu thái giám bắt lấy cánh tay nàng, ngược còn lườm hai bà tử . Hai bà tử lập tức nhân cơ hội lách qua Nguyệt Dao, nhào về phía tấm bình phong.
Tiểu thái giám to gan bắt lấy Nguyệt Dao: “Nếu lục soát thích khách nào, nô tài sẽ tự lấy cái c.h.ế.t tạ tội… A!”