Trong Vương phủ nữa náo nhiệt hẳn lên, tiếng chiêng trống sáo nhị vang lên. Trong khí hân hoan vui mừng, Trần Thi Vận từ kiệu hoa bước xuống, bà mối dìu vương phủ.
Lúc ở hỉ đường chật ních khách khứa, Hiến Vương ở sảnh đường, chờ Trần Thi Vận , liền dắt lấy dải lụa đỏ trong tay nàng, hai cùng bái đường.
Đế hậu đích tới, cũng coi như là ban cho thể diện lớn. Đây là hỷ sự đầu tiên của hoàng thất khi hoàng đế đăng cơ, vốn còn tưởng rằng nên là của Lăng Kiêu, hoặc là Hoài Ninh, ngờ kéo dài cả năm, cuối cùng để Lục hoàng tử nhanh chân hơn.
Sau khi tân nhân đưa hỉ phòng, hoàng đế cũng vô cùng vui mừng: “Hiện giờ Cảnh nhi đều thành hôn, trẫm yên lòng nhất, vẫn là hôn sự của Hoài Ninh.”
Hoàng hậu : “Bệ hạ yên tâm, hôn sự của Hoài Ninh thần cũng chọn xong, chính là Trịnh thế tử. Còn thỉnh bệ hạ ngày mai liền hạ chỉ tứ hôn, cho hỷ sự thành đôi.”
Hoàng đế ha hả: “Tốt, , , trẫm cũng cảm thấy Trịnh thế tử nhân phẩm tài học đều tồi, xứng đôi với Hoài Ninh, chỉ đứa nhỏ Hoài Ninh…”
Hoàng hậu nhíu nhíu mày, an ủi: “Bệ hạ cần lo lắng, Hoài Ninh chỉ là tuổi còn nhỏ hiểu chuyện, tâm tư của nó thể chiều theo mãi , chờ lớn lên nó tự nhiên sẽ hiểu.”
“Vậy Hoàng hậu cứ xem mà .” Hôn sự tóm là thể kéo dài thêm nữa.
Sau khi Trần Thi Vận đưa hỉ phòng, Hiến Vương ngoài tiếp khách.
“Vương phi, uống ngụm .” Tiểu nha Bích Ngọc đưa chén đến bên môi nàng .
Trần Thi Vận cúi đầu uống một ngụm, lạnh giọng hỏi: “Ả tiện nhân Khương Nguyệt Dao tới ?”
Bích Ngọc gật gật đầu, đè thấp giọng: “Đã tới ạ, nô tỳ thấy nàng ở cùng với Hoài Ninh công chúa.”
Trần Thi Vận lạnh: “Vậy , hôm nay là ngày đại hỷ của , cũng nên là chuyện thành đôi mới .”
“Chuyện dặn thỏa cả chứ?”
“Vương phi yên tâm, nô tỳ đều sắp xếp xong. Hôm nay tất cả danh môn trong thành đều mặt, nhất định sẽ để Khương Nguyệt Dao bình yên vô sự mà rời khỏi Hiến Vương phủ!”
Trần Thi Vận hất cằm, gương mặt trang điểm tinh xảo hiện lên vài phần âm độc.
Trong hoa viên dựng sân khấu, Hoài Ninh thích xem kịch nhất, liền kéo Nguyệt Dao kịch.
“Gánh hát là giới thiệu cho Lục hoàng đó, là gánh hát nhất trong kinh. Quả nhiên là mời bọn họ tới, vở kịch tiếp theo điểm một vở ‘Hán Cung Thu’ .”
Hoài Ninh lật lật quyển kịch mục, lẩm bẩm.
“Hán Cung Thu? Vở kịch ngụ ý lắm ?” Nguyệt Dao nhíu mày, hợp với ngày đại hỷ hôm nay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-217.html.]
Hoài Ninh gian xảo nhếch miệng : “Ta chính là tìm chút thoải mái cho Trần Thi Vận!”
Hoài Ninh lập tức giữ một tiểu thái giám : “Vở kịch tiếp theo, diễn vở !”
Tiểu thái giám ngước mắt, thấy ánh mắt uy h.i.ế.p của tiểu công chúa, nào dám ? Đành ngượng ngùng đồng ý: “Vâng.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Hoài Ninh thỏa mãn dựa lưng ghế, vê một quả nho bỏ miệng.
Thế mà tính là đại thù báo thì là gì?
bao lâu, nàng ủ rũ: “Mẫu hậu hình như thật sự định hôn cho .”
Ánh mắt Nguyệt Dao khựng : “Vẫn là vị Trịnh thế tử ?”
“Chính là ! Ta , kết quả Mẫu hậu phái điều tra tận gốc rễ, phát hiện thế mà tìm một chút tật nào! Không cờ bạc, chơi bời, chọi gà đấu chó, thậm chí cả kịch cũng xem!”
Hoài Ninh trừng mắt: “Ngươi xem, loại thể là bình thường ?”
Nguyệt Dao ngơ ngác : “Đó là bình thường ?”
Hoài Ninh hận đến nghiến răng: “Dù Mẫu hậu tra nửa điểm nào của , là thế nào cũng cho phép từ chối, nhất định định hôn sự !”
Nguyệt Dao nhất thời nên gì, nàng Công chúa vì ghét Trịnh thế tử nên mới kháng cự hôn sự .
Đang do dự, bỗng nhiên Hoài Ninh một tiểu thái giám đang ôm tráp hấp dẫn.
“Này! Ngươi đây!”
Tiểu thái giám cúi đầu tới: “Công chúa.”
“Đây là cái gì?” Hoài Ninh tò mò ghé sát xem cái tráp.
Tiểu thái giám vội ôm chặt tráp lui về hai bước: “Công chúa, đây là lễ vật tân hôn Bệ hạ ban thưởng cho Vương gia, là minh châu Đông Hải.”
Hoài Ninh kinh ngạc: “Dạ minh châu lớn như ?”
Nàng thích minh châu, trong cung sưu tầm nhiều, hễ đến ban đêm, tẩm điện của nàng đều thể ngắm .