Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 212

Cập nhật lúc: 2025-11-08 12:55:42
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bức tranh mang theo bên mười năm .

 

Quý Hoài Trúc kinh ngạc : “Nét vẽ của trưởng ngươi thật sinh động! Ta liếc mắt một cái liền nhận đây là ngươi! Đừng , ngươi lúc nhỏ trông còn kiêu ngạo hơn bây giờ nhiều.”

 

Thiếu niên mười bốn tuổi, sự sắc bén như lưỡi đao. Mười năm rèn luyện sa trường, ngược trầm hơn nhiều, còn vẻ kiêu ngạo sắc bén của tuổi thiếu niên, đó, là sự bình tĩnh và sát khí.

 

Quý Hoài Trúc cầm bức họa xuống, nghiêm túc so sánh với Lăng Kiêu, nhịn : “Cơ mà ngươi và đại ca ngươi trông giống .”

 

Ánh mắt sững , đầu Quý Hoài Trúc.

 

Quý Hoài Trúc tấm tắc: “Đặc biệt là ngũ quan, quả thực như từ một khuôn đúc , hổ là ruột.”

 

Bàn tay cầm chén của Lăng Kiêu bỗng nhiên siết chặt, các đốt ngón tay trở nên trắng bệch, ý khóe môi tan quá nửa: “Ngươi giống ở chỗ nào?”

 

“Ngũ quan đó.” Quý Hoài Trúc còn thèm ngẩng đầu, vẫn đang cầm bức họa chăm chú xem.

 

“Thoạt thì thấy giống, khí chất trái ngược. Đại ca ngươi vẻ thư sinh, còn ngũ quan của ngươi sắc bén hơn. nếu bức họa, bỏ qua khí chất, chỉ xem dung mạo, thì ngũ quan của các ngươi giống .”

 

Quý Hoài Trúc nhận khí thế của đối diện dần trở nên lạnh lẽo, vẫn mải mê thưởng thức, tấm tắc lắc đầu: “Rõ ràng là ngũ quan tương tự như , thể một thì ôn nhuận như ngọc, còn một thì…”

 

Hắn ngẩng mắt lên, đ.â.m đôi mắt âm u của Lăng Kiêu, sợ tới mức bàn tay cầm bức họa cuộn cũng run lên.

 

Vừa còn đang đắc ý lắm ? Sao đột nhiên trở mặt nhanh như chớp ?

 

Lăng Kiêu sa sầm mặt: “Ta thì ?”

 

Miệng Quý Hoài Trúc nhanh hơn não: “Ngươi thì sát phạt quyết đoán, kiêu dũng thiện chiến, ai thể cản nổi.”

 

Khí thế của Lăng Kiêu vẫn lạnh lẽo như cũ, một đôi mắt đen láy tựa như băng tuyết ngàn năm.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

“Cái đó, nhớ trong nhà còn việc, đây.” Quý Hoài Trúc đặt bức họa lên bàn, đó dậy co giò chạy.

 

Lăng Kiêu mặt âm trầm cầm lấy bức họa, cúi mắt kỹ. Trong bức họa , mười bốn tuổi, Lăng Trần mười sáu, tuổi tác gần , vóc dáng cũng cao tương đương, chung một chỗ, quả thực vài phần tương tự.

 

Hắn bỗng nhiên nhớ tới lời thường lúc : Ngươi với đại ca ngươi là giống nhất.

 

Trước đây bao giờ để những lời trong lòng, đối với mấy thứ dung mạo nay mấy để ý. Vả , và Lăng Trần là ruột, giống là chuyện hết sức bình thường ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-212.html.]

giờ phút , chằm chằm hai cặp lông mày và mắt tương tự trong bức họa , lồng n.g.ự.c đè nén đến mức gần như nổ tung.

 

Quý Hoài Trúc vội vã chạy xuống lầu, Kiếm Sương còn đang chờ bên ngoài, thấy Quý Hoài Trúc vội vã , còn ngẩn một chút: “Quý đại nhân nhanh ?”

 

“Không thì ở đây ăn Tết ?”

 

“Hả?”

 

Quý Hoài Trúc nhấc chân định vội vàng rời , hai bước, nhịn lùi trở , đè thấp giọng hỏi: “Chủ tử của ngươi dạo , cảm xúc chút bình thường ?”

 

Kiếm Sương im lặng, bây giờ ngài mới nhận ?

 

“Không .”

 

Quý Hoài Trúc vẻ nghiêm trọng: “Ta cảm thấy cảm xúc của hiện tại định, kích thích gì ?”

 

“Quý đại nhân nghĩ nhiều .”

 

Quý Hoài Trúc nhíu mày, khó hiểu, bỗng nhiên giọng Lăng Kiêu từ bên trong truyền : “Người .”

 

“Ta !” Quý Hoài Trúc xoay liền .

 

Kiếm Sương theo bóng lưng như bay của , đó yên lặng xoay lên lầu.

 

“Hầu gia.”

 

Sắc mặt Lăng Kiêu chút khó coi, đốt ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn, đây là động tác của khi cố gắng kiềm chế sự bực bội.

 

“Nàng hiện tại ở ?”

 

“Khách khứa ở Phúc Thọ Viên tan, phu nhân cũng về Minh Nguyệt Hiên ngủ ạ. Lão phu nhân phu nhân khỏe, hôm nay bảo phu nhân nghỉ ngơi cho , phu nhân hiện tại ngủ .”

 

Lăng Kiêu mặt âm trầm im lặng hai giây, đặt bức họa cuộn trở kệ sách, lập tức xuống lầu, về phía Minh Nguyệt Hiên.

 

Hôm nay là năm mới, trong phủ khắp nơi giăng đèn kết hoa, hành lang dẫn nội viện cũng treo đầy hoa đăng, vô cùng rộn ràng.

 

Lăng Kiêu bước hành lang, khí thế sắc bén lướt qua, các tiểu nha ngang qua đều cúi đầu né tránh hành lễ. Hắn dừng bước chút nào, nhanh như một cơn gió.

 

 

Loading...